Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Thomas Jefferson”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎Bản tuyên ngôn độc lập Hoa Kỳ: sửa chính tả 3, replaced: Tuyên Ngôn → Tuyên ngôn using AWB
n sửa chính tả 3, replaced: Tuyên Bố → Tuyên bố, Quốc Hội → Quốc hội using AWB
Dòng 53:
{{chính|Tuyên ngôn độc lập Hoa Kỳ}}
[[Tập tin:United States Declaration of Independence.jpg|nhỏ|''[[Tuyên ngôn độc lập Hoa Kỳ]]'', tác phẩm nổi tiếng nhất của Thomas Jefferson]]
Tại Quốc hội Lục địa, Thomas Jefferson đã là một trong những nhân vật dẫn đầu. Sau khi cuộc [[Chiến tranh Cách mạng Mỹ]] nổ ra, ông Jefferson được yêu cầu thảo ra "Bản Tuyên Bốbố các nguyên do và sự cần thiết phải cầm lấy vũ khí" (''[[:en:Declaration of the Causes and Necessity of Taking up Arms|Declaration of the Causes and Necessity of Taking up Arms]]'').{{sfn|Peterson|1970|p=87}} Quốc hội sau đó đã thấy rằng bản thảo này "quá mạnh" nên đã nhờ một nhân vật ôn hòa hơn là ông John Dickinson viết ra một bản thay thế nhưng văn bản mới gồm phần lớn các quan điểm được đưa ra bởi Jefferson.<ref>Boyd, ''Evolution'', 22.</ref>
 
Vào mùa xuân năm 1776, ý kiến của các đại biểu Quốc hội Lục Địa càng nghiêng về nền Độc Lập của các xứ thuộc địa Bắc Mỹ. Ngày 7 tháng 6 năm đó, Richard Henry Lee thuộc xứ Virginia đã đưa ra một bản nghị quyết nổi danh, đó là "Các Thuộc Địa Liên Hiệp này phải có quyền và phải là các xứ tự do và độc lập" (''these United Colonies are, and of right ought to be, free and independent states'').<ref name="ReferenceB">Becker, ''Declaration of Independence'', 4.</ref> Sau đó, Quốc hội Lục địa đã chỉ định một ủy ban để soạn thảo ra Bản Tuyên ngôn Độc Lập, sử gọi là [[Ủy ban Năm Nghị sĩ]]. Ủy ban này gồm: Thomas Jefferson, [[John Adams]], [[Benjamin Franklin]], [[Roger Sherman]] và [[Robert Livingston]], hoạt động từ ngày [[11 tháng 6]] năm 1776 cho đến ngày 05 Tháng 7 năm 1776, ngày mà Tuyên ngôn được xuất bản.<ref name="ReferenceA"/> Ủy ban đồng ý cử Jefferson là người viết ra bản thảo và đã đồng ý với rất ít thay đổi. Ngày 2 tháng 7, Quốc hội Lục địa bắt đầu tranh luận và Bản tuyên ngôn độc lập được chấp thuận vào ngày 4 tháng 7 năm 1776.{{sfn|Peterson|1970|p=90}}
Dòng 155:
 
Trước sự việc nan giải này, Tổng thống Thomas Jefferson càng ngày càng phải thiên về việc kiểm soát của Liên Bang và ông đã bình luận rằng:<ref name=malone>{{chú thích sách|last=Malone |first=Dumas |title=Jefferson the President: The Second Term |location=Boston |publisher=Brown-Little |year=1974}}{{page needed|date=January 2012}}</ref>
{{cquote|''Luật cấm vận này chắc chắn là một vấn đề gây rắc rối nhất mà chúng tôi phải giải quyết". Sau 14 tháng, nhiều người thấy rằng luật cấm vận đã không gây được ảnh hưởng nào đối với cả hai nước Anh và Pháp. Dân chúng Mỹ phản đối khiến cho Quốc Hộihội phải xét lại sự việc vào tháng 3 năm 1809 và thông qua một đạo luật mền dẻo hơn''}}
 
Vào năm 1808, nhiều người mong đợi ông ra tranh cử một lần nữa nhưng ông đã từ chối, vì muốn theo gương của [[George Washington]] là rút lui sau hai nhiệm kỳ. Thomas Jefferson cũng nói rõ cho mọi người biết là ông ước mong [[James Madison]] sẽ là vị Tổng thống kế tiếp. Và trên thực tế thì Madison cũng đã thắng cử dễ dàng.<ref name="miller145">[[#Miller|Miller, 1980]] các trang 145-146</ref><ref name="Randal583">[[#Randall|Randall, 1994]] tr. 583</ref>