Khác biệt giữa bản sửa đổi của “D. H. Lawrence”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n AlphamaEditor, Excuted time: 00:00:44.9480000
n sửa chính tả 3, replaced: uơng → ương (2) using AWB
Dòng 24:
'''David Herbert Lawrence''' (11 tháng 9 1885 – 2 tháng 3 1930) là một tiểu thuyết gia, nhà thơ, nhà viết kịch, viết luận, nhà phê bình văn chương và họa sĩ người Anh, dưới bút danh '''D. H. Lawrence'''. Những tác phẩm nối tiếp nhau của ông, cũng như nhiều tác phẩm khác, đã phản ánh mặt trái vô nhân tính của thời kỳ hiện đại và công nghiệp hóa. Những nội dung mà Lawrence đi sâu khám phá bao gồm sự lành mạnh về cảm xúc, sức sống, tính tự phát và bản năng.
 
Những tư tưởng của Lawrence khiến ông có nhiều kẻ thủ, ông phải chịu đựng những ngược đãi, kiểm duyệt, xuyên tạc của chính quyền đối với những tác phẩm đầy sáng tạo trong suốt nửa cuối cuộc đời, trong đó có nhiều năm ông tự đày ải mình mà ông gọi là "cuộc hành huơnghương về nơi hoang dã".<ref>"It has been a savage enough pilgrimage these last four years" Letter to J. M. Murry, ngày 2 tháng 2 năm 1923.</ref> Lúc qua đời, công chúng biết đến ông như một người viết truyện khiêu dâm, một kẻ đã lãng phí tài năng lớn của mình. [[E. M. Forster]], trong một bản cáo phó, đã lên tiếng thách thức dư luận và gọi ông là "Tiểu thuyết gia sáng tạo bật nhất trong thế hệ của chúng ta."<ref>Letter to ''[[The Nation and Atheneum]]'', ngày 29 tháng 3 năm 1930.</ref> Sau đó, một nhà phê bình có sức ảnh hưởng lớn ở [[Đại học Cambridge]] là [[F. R. Leavis]] đã bênh vực cho cả tính chính trực về phương diện nghệ thuật và tính nghiêm túc về phương diện đạo đức của ông, qua đó đặt những tiểu thuyết của Lawrence's nằm trong số những tác phẩm truyền thống kinh điển của tiểu thuyết Anh.
 
==Cuộc đời và sự nghiệp==
Dòng 30:
===Thời niên thiếu===
[[Tập tin:DH Lawrence 1906.jpg|thumb|right|D. H. Lawrence năm 21 tuổi (1906)]]
Là con thứ tư của Arthur John Lawrence, một thợ mỏ ít học vấn, và Lydia (tên thời con gái là Beardsall), từng là giáo viên, nhưng vì những khó khăn tài chính của gia đình, phải làm thợ thủ công trong một xuởng đăng-ten,<ref>[http://www.lawrenceseastwood.co.uk DH Lawrence - The life and death of author, David Herbert Lawrence]</ref> Lawrence sống những năm đầu trong một thị trấn khai thác than mỏ ở [[Eastwood, Nottinghamshire|Eastwood]], Nottinghamshire. Ngôi nhà nơi ông sinh ra ở Eastwood, số 8a đường Victoria, ngày nay là bảo tàng nơi khai sinh D.H. Lawrence ([[D.H. Lawrence Birthplace Museum]]).<ref>[http://www.broxtowe.gov.uk/index.aspx?articleid=2196 Broxtowe Borough Council: D. H. Lawrence Heritage<!-- bot-generated title -->] at www.broxtowe.gov.uk</ref> Gia cảnh thuộc tầng lớp công nhân, cùng với những căng thẳng trong mối quan hệ giữa cha mẹ trở thành nguồn nguyên liệu thô cho một số tác phẩm đầu tay của ông. Sau đó Lawrence thường về quên và viết những tác phẩm về thị trấn Underwood kế bên, gọi nó là "quê huơnghương của trái tim tôi"<ref>Letter to [[Rolf Gardiner]], ngày 3 tháng 12 năm 1926.</ref>, lấy nó làm bối cảnh cho nhiều tiểu thuyết của ông.
 
Cậu bé Lawrence theo học tại trường Beauvale Board (nay được đổi tên thành Trường Tiểu học Greasley Beauvale D. H. Lawrence để tỏ lòng tôn kính ông) từ năm 1891 đến năm 1898, trở thành học sinh đầu tiên giành được học bổng của Hội đồng Địa hạt để chuyển lên học tại [[Trường Trung học Nottingham]] ở Nottingham gần kề. Cậu ra trường năm 1901, làm thư ký cho một xưởng sản xuất dụng cụ phẫu thuật trong vòng ba tháng, nhưng một cơn viêm phổi nặng đã khiến cậu không thể tiếp tục công việc. Trong thời kỳ dưỡng bệnh, cậu thường đến thăm nông trại Hagg's, nơi trú ngụ của gia đình Chambers, và bắt đầu làm bạn với Jessie Chambers. Một khía cạnh quan trọng trong mối quan hệ với Chambers cũng như với những thanh thiếu niên khác là lòng yêu sách, một sở thích đã theo Lawrence suốt cuộc đời. Trong những năm 1902 - 1906, Lawrence làm giáo viên ở trường British, Eastwood. Rồi chàng trai trẻ trở thành sinh viên toàn thời gian và nhận Chứng chỉ giảng dạy tại [[Đại học Nottingham]] năm 1908. Trong những năm đầu đời này, Lawrence đã viết những vần thơ đầu tiên, vài truyện ngắn, và bản thảo một cuốn tiểu thuyết có tựa ''Laetitia'', mà sau này trở thành quyển ''[[Chim công trắng]]''. Cuối năm 1907 ông thắng một cuộc thi viết truyện ngắn ở ''Nottingham Guardian'', đây là lần đầu tiên ông được biết đến rộng rãi hơn về tài năng văn chương.