Khác biệt giữa bản sửa đổi của “William IV của Anh”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 117:
 
Nhà vua ngay lập tức chứng tỏ ông là một người lãnh đạo tận tâm. Thủ tướng đầu tiên dưới triều đại của ông, [[Arthur Wellesley, Công tước Wellington thứ nhất|Arthur Wellesley]], [[Công tước Wellington (danh hiệu)|Công tước Wellington]], nói rằng ông làm nhiều công việc với vua William trong nhiều hơn 10 phút so với những việc ông đã từng làm với George trong nhiều ngày.<ref>Van der Kiste, tr. 179.</ref> [[Henry Brougham, Nam tước Brougham và Vaux|Lord Brougham]] mô tả ông là một người tuyệt vời, hỏi đủ các câu hỏi để giúp ông hiểu được vấn đề—trong khi George IV ít đặc câu hỏi vì lo sợ sẽ lộ ra sự thiếu hiểu biết của mình còn George III hỏi quá nhiều và sau đó không chờ đợi lời hồi đáp.<ref>Somerset, tr. 122.</ref>
 
Nhà vua cũng làm hết sức để được thần dân yêu mến. [[Charlotte Williams-Wynn (người viết tiểu sử)|Charlotte Williams-Wynn]] viết ngắn gọn sau khi ông lên ngôi: "Cho đến nay Vương thượng vẫn không cảm thấy mệt mỏi mà cố gắng giành được tình cảm của mọi người, và làm mọi điều tốt đẹp và đáng yêu trong mọi lúc có thể."<ref>Somerset, tr. 110.</ref> [[Emily Eden]] chú thích: "Ngài thể hiện một sự tiến bộ rất cừ so với những con thú không hề khoan nhượng cuối cùng (chỉ George IV), hắn chết trong tiếng gầm gừ và cảnh tối tăm ảm đạm trong cái hang của hắn tại Windsor. Con người này ít nhất ''mong muốn'' làm cho tất cả mọi người được yên vui, và tất cả những thứ ngài làm đều thể hiện tính nhân từ."<ref>Van der Kiste, tr. 178.</ref>
 
William sa thải người đầu bếp đến từ Pháp của hoàng huynh và bọn người Đức, thay thế họ bằng những người Anh được quần chúng tán thành. Ông tặng nhiều bộ sưu tập hội họa của George IV cho nhà nước, và giảm một nửa số ngựa giống của hoàng gia. George IV đã bắt đầu tái tạo [[Cung điện Buckingham]] thật sang trọng (và đắt tiền); còn William từ chối cư ngụ ở đó, và hai lần cố gắng biếu tặng cung điện, một lần cho quân đội làm doanh trại, và một lần cho Nghị viện sau khi Tòa nhà Quốc hội bị thiêu rụi vào năm [[1834]].<ref>Somerset, tr. 110–122.</ref> Những hành vi không chính thức của ông có thể khiến người ta giật mình: Khi ở nơi cư ngụ tại [[Rạp Hoàng gia]] ở Brighton, Vua William đã từng gửi cho các khách sạn một danh sách các khách hàng của họ và mời tất cả những người ông đến ăn tối, thuyết phục các vị khách đừng "bận tâm đến trang phục. Vương hậu không có thứ gì thêu hoa sau bữa tối."<ref>Somerset, tr. 119f.</ref>
 
Cho đến khi đã là vua, William không quên chín người con ngoại hôn của hôn, tấn phong Hoàng trưởng tử [[George FitzClarence, Bá tước Munster thứ nhất|làm Bá tước Munster]] và ban cho những người con khác các quyền như của con trai (hoặc con gái) của một Hầu tước. Mặc dù vậy, các con ông đòi nhiều hơn thế, những yếu tố kinh tởm của báo chí tường thuật rằng "hành động trơ trẽn và tham tàn của bọn là vô tiền khoáng hậu".<ref>''Morning Post'' trích dẫn trong Ziegler, tr. 158.</ref> Quan hệ giữa William và các hoàng tử "được đánh dấu bởi một loạt sự thiếu văn minh, và cho Thánh thượng ít nhất, những cuộc cãi vả đau đớn "hơn cả tiền bạc và danh dự".<ref>Ziegler, tr. 158–159.</ref> Các con gái ông, mặt khác, chứng tỏ họ là những niềm vinh dự cho triều đình, như, "Tất cả họ, bạn biết đấy, xinh đẹp và hoạt bát, và có một phong cách theo cách mà các nàng công chúa thực sự không thể có được."<ref>Somerset, tr. 117.</ref>
 
== Huy hiệu, danh hiệu ==