Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Khánh Băng”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n clean up, replaced: → (5), → (7) using AWB
n →‎top: sửa chính tả 3, replaced: Thái ThanhThái Thanh using AWB
Dòng 24:
Khánh Băng thực sự khởi đầu sự nghiệp ca nhạc vào năm 1954, được sự hướng dẫn và giúp đỡ của nhạc sĩ [[Võ Đức Thu]], với cây đàn [[mandolin]]e Khánh Băng thi đậu vào làm nhạc công ở Đài Phát thanh Sài Gòn. Sau đó, được Tùng Lâm tiến cử với nghệ sĩ [[Trần Văn Trạch]], ông chơi đàn ở đoàn Sầm Giang và rồi ở [[Đài phát thanh Pháp Á]]. Khánh Băng được coi là người Việt Nam đầu tiên sử dụng đàn [[guitar điện]] trên sân khấu thập niên thập niên 1960.
 
Kháng Băng viết nhạc rất sớm, từ những năm học tiểu học, bản thân ông cũng không nhớ bản nhạc đầu tay của mình. Bài hát đầu tiên của ông được phát thanh là ''Nụ cười thơ ngây'', do [[Minh Trang]] và [[Anh Ngọc (ca sĩ)|Anh Ngọc]] song ca trên Đài Phát thanh Sài Gòn ngày [[15 tháng 3]], [[1955]]. Ông thật sự thành danh với bài ''Vọng ngày xanh'' viết năm 1956. Bài hát này được nhà văn nữ nổi tiếng [[Françoise Sagan]] viết lời [[tiếng Pháp|Pháp]] và nhờ vậy, ông được [[Hội Tác quyền Thế giới]] mời gia nhập. ''Vọng ngày xanh'' được nhiều ca sĩ như [[Minh Trang]], [[Lệ Thu]], [[Hùng Cường (định hướng)|Hùng Cường]]... trình bày, trong đó thành công hơn cả phải kể đến danh ca [[Thái Thanh (ca sĩ)|Thái Thanh]].
 
Khánh Băng viết rất nhiều ca khúc có tiết tấu nhanh, sôi động, thường được gọi là thể loại nhạc kích động. Những bài hát như ''Sầu đông'', ''Có nhớ đêm nào'', ''Tiếng mưa rơi''... do ông sáng tác vào khoảng năm [[1962]] được coi là những bài [[nhạc trẻ]] đầu tiên ở Việt Nam. Bài ''Sầu đông'' còn được ông viết thêm lời tiếng Pháp và có thêm lời tiếng Anh do một người khác viết.