Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Yến Anh”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Đã lùi lại sửa đổi 26208128 của Bùi Công Chức (thảo luận)
Đã lùi lại sửa đổi 26208128 của Bùi Công Chức (thảo luận)
Dòng 102:
 
Cảnh Công nghe nói lấy làm thẹn, rót chén rượu tự phạt, rồi phạt Không, Cứ mỗi người một chén.
 
== Thủy chung với vợ ==
Vua Cảnh Công có cô con gái yêu, muốn gả cho ''Án Tử''. Một hôm vua đến ăn tiệc nhà An Tử, thấy vợ Án Tử, hỏi:
 
- ''Nội tử'' của ''Tướng công'' đấy có phải không?
 
- Án Tử thưa: Vâng, phải đấy.
 
- Vua nói: Ôi! Người trông sao vừa già, vừa xấu! Quả nhân có đứa con gái trẻ và xinh đẹp, xin cho về hầu, tướng công nghĩ sao?
 
- Án Tử đứng dậy thưa rằng: Nội tử tôi nay thật già và xấu; nhưng lấy tôi và cùng tôi ăn ở đã lâu, kể từ lúc ''còn'' trẻ và đẹp. Xưa nay, đàn bà lấy chồng lúc trẻ lấy, cốt để nhờ cậy lúc già, lúc đẹp lấy, cốt để nhờ cậy lúc xấu. Nội tử tôi thường nhờ cậy tôi mà tôi cũng đã nhận sự nhờ cậy ấy. Nay nhà vua tuy muốn ban ơn chắc cũng không nỡ để cho tôi ăn ở ''bội bạc'' với những điều nội tử tôi đã nhờ cậy tôi.
 
Nói đoạn, Án Tử lạy hai lạy xin từ không lấy.
 
==Tham khảo==