Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Sự kiện 30 tháng 4 năm 1975”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n replaced: kí → ký , kí) → ký) using AWB
Dòng 140:
Ngày 29 tháng 4, sau sự giận dữ của Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Schlesiger và cố vấn [[Henry Kissinger]] ở Washington vì sự nấn ná của Đại sứ [[Graham Martin]] ở Sài Gòn để cố tạo ra vẻ ''"người Mỹ đàng hoàng ra đi"'', Tổng thống Mỹ [[Gerald Ford]] ra lệnh dứt khoát: ''"Chấm dứt cuộc di tản vào 3 giờ 30 phút, giờ địa phương, sáng 30 tháng 4"''. Tuy nhiên, lệnh vẫn không thi hành kịp do sự chần chừ của Martin, "cuộc tháo chạy" đã diễn ra cho tới khi chiếc trực thăng Mỹ cuối cùng rời Sài Gòn vào lúc 5 giờ 24 phút ngày 30 tháng 4.
 
8 giờ sáng [[30 tháng 4]] Tổng thống Dương Văn Minh và Bộ tổng tham mưu quân đội Việt Nam Cộng hòa hạ lệnh đơn phương ngừng chiến sẵn sàng đón quân đối phương vào Sài Gòn để bàn giao chính quyền. Ông tuyên bố ''"Đường lối, chủ trương của chúng tôi là hòa giải và hòa hợp dân tộc để cứu sinh mạng đồng bào. Tôi tin tưởng sâu xa vào sự hòa giải giữa người Việt Nam để khỏi phí phạm xương máu người Việt Nam. Vì lẽ đó tôi yêu cầu tất cả các anh em chiến sĩ Việt Nam Cộng hòa hãy bình tĩnh, ngưng nổ súng và ở đâu ở đó. Chúng tôi cũng yêu cầu anh em chiến sĩ Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam ngưng nổ súng vì chúng tôi ở đây chờ gặp Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam để cùng nhau thảo luận về lễ bàn giao chính quyền trong vòng trật tự và tránh sự đổ máu vô ích của đồng bào.''". Theo phía Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam, lệnh này trên thực tế cũng không còn tác dụng do phần lớn quân lực Việt Nam Cộng Hòa lúc đó đã tan rã, phần nhiều ra hàng hoặc vứt bỏ vũ khí về với gia đình. Do đó khi Quân giải phóng tiến vào Sài Gòn hầu hết chỉ gặp những ổ kháng cự nhỏ lẻ, thiếu tổ chức. Việc [[Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa Miền nam Việt Nam]] buộc Việt Nam Cộng hòa đầu hàng thay vì phương án thành lập chính phủ liên hiệp ba thành phần do họ đã quá mất lòng tin với chính quyền Việt Nam Cộng hòa. Việc chính quyền Việt Nam Cộng hòa đã từng từ chối Tổng tuyển cử theo Hiệp định Geneva, vi phạm các quy định của Hiệp định Paris khiến [[Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa Miền nam Việt Nam]] lo ngại rằng nếu một lần nữa nhượng bộ Việt Nam Cộng hòa và đối phương lại từ chối thực thi cam kết sẽ khiến đất nước lại tiếp tục bị chia cắt.<ref>http://giadinh.net.vn/xa-hoi/30-phut-cuoi-cung-trong-doi-tong-thong-cua-duong-van-minh-ra-sao-20150428211219374.htm</ref>
 
9 giờ sáng cùng ngày, đúng 3 tiếng đồng hồ sau khi chiếc trực thăng cuối cùng của Mỹ rời nóc tòa Đại Sứ quán, tướng [[Trần Văn Trà]] lệnh cho quân Giải Phóng tiến vào Sài Gòn từ năm hướng. Họ đã tiến nhanh mà không gặp một sự kháng cự có tổ chức nào.
Dòng 148:
10 giờ 45 phút ngày [[30 tháng 4]], xe tăng mang số hiệu 843 húc nghiêng cổng phụ của [[Dinh Độc Lập]] và bị kẹt tại đó. [[Bùi Quang Thận]] - Đại đội trưởng, chỉ huy xe 843 - nhảy xuống xe, cầm lá cờ chạy bộ vào. Xe tăng 390 dưới quyền chỉ huy của [[Vũ Đăng Toàn]] húc tung cánh cửa chính của dinh.
 
11 giờ 30 phút cùng ngày, Trung úy [[Quân đội Giải phóng miền Nam Việt Nam]] [[Bùi Quang Thận]] đã hạ [[Quốc kỳ Việt Nam#Cờ ba sọc|lá cờ Việt Nam Cộng hòa]] trên nóc dinh xuống, kéo [[Quốc kỳ Việt Nam#Cờ Giải phóng|lá cờ Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam]] lên.
 
Cùng lúc này, đại úy trung đoàn phó Trung đoàn 66 [[Phạm Xuân Thệ]] cùng lực lượng đột kích thọc sâu của [[Quân đoàn 2, Quân đội Nhân dân Việt Nam|Quân đoàn 2]] và [[biệt động thành Sài Gòn]] tiến vào dinh Độc Lập bắt Tổng thống cuối cùng của Việt Nam Cộng hòa là ông Dương Văn Minh cùng toàn bộ những nhân vật chủ chốt của nội các chính quyền Sài Gòn. Dương Văn Minh nói: ''"Tôi chờ các ông tới để bàn giao chính quyền"'', Phạm Xuân Thệ trả lời: ''"Các ông đã không còn gì để bàn giao. Thay mặt Cách mạng, tôi đề nghị ông ra lệnh đầu hàng vô điều kiện để tránh đổ máu không cần thiết"''. Dương Văn Minh đồng ý.