Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phục Hưng Komnenos”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎Trước thời nhà Komnenos: replaced: quản lí → quản lý using AWB
n →‎[[Alexios I]] (1081-1118): replaced: tháng tư năm → tháng 4 năm using AWB
Dòng 17:
Sau chiến thắng này, người Norman đã chiếm lấy Dyrrhachium vào tháng 2 năm 1082 và tiến sâu vào nội địa, chiếm [[Macdoniatỉnh)|Macedonia]] và [[Thessalía|Thessaly]]. Robert sau đó buộc phải rời khỏi [[Hy Lạp]] để đối phó với một cuộc tấn công vào đồng minh của ông, [[Giáo hoàng|Đức Giáo hoàng]], từ [[Henry IV, Hoàng đế La Mã Thần thánh|Henry IV]]. Robert đã để đứa con của mình [[Bohemond xứ Taranto|Bohemond]] chịu trách nhiệm lãnh đạo quân đội ở Hy Lạp. Bohemond bước đầu đã thành công, đánh bại Alexius trong vài trận đánh đầu tiên, nhưng sau đó đã bị đánh bại bởi Alexius bên ngoài [[Larissa]]. Buộc phải rút lui về Ý, Bohemond bị mất tất cả các lãnh thổ đã chiếm được trong các chiến dịch trước đó. Chiến thắng này đã bắt đầu cho cuộc khôi phục của nhà Komnenos.
 
Một thời gian ngắn sau cái chết của Robert năm 1185, [[Pechenegs]], một bộ lạc du mục từ phía bắc của sông Danube, xâm lược đế quốc với một lực lượng đông tới 80.000 người. Nhận ra rằng sẽ không thể đánh bại các kị binh Pecheneg bằng sức mạnh của riêng đế quốc, Alexios I liên minh với một bộ lạc du mục khác, [[Cumans]], để trợ giúp ông, kết quả là sự hủy diệt của quân Pecheneg tại [[trận Levounion]] vào ngày 28 tháng 4 năm 1091.
 
Một thời gian ngắn sau khi Alexios I bắt đầu hành động quan trọng nhất trong cuộc đời của ông, khi ông kêu gọi [[Giáo hoàng Urbanô II|Giáo hoàng Urban II]] giúp đỡ trong cuộc chiến chống những người Hồi giáo ở Anatolia và Levant, và Alexios hy vọng sẽ khôi phục lại Syria và các khu vực từng là một phần của Đế quốc Đông La Mã trong thế kỷ trước. Ông đã thành công trong nỗ lực của mình để kêu gọi sụ hỗ trợ từ Tây Âu, như là một đội quân viễn chinh lớn dưới sự chỉ huy của [[Godfrey thành Bouillon]] và nhiều quý tộc lớn khác ở châu Âu hành quân qua Anatolia tới cái đích cuối cùng của là thánh địa Jerusalem. Mối quan hệ giữa quân viễn chinh và Đông La Mã không phải là lúc nào cũng thân mật, nhưng sự phối hợp quân đội của họ đã dẫn đến việc giành lại nhiều thành phố quan trọng ở Tiểu Á và cuối cùng là Jerusalem. Giữa năm 1097 tới 1101, Alexios I tái chiếm lại [[Nicaea]], [[Rhodes]], [[Ephesus]] và trong khi cũng buộc [[Antioch]] phải xưng thần. Điều này mang đưa đế chế tới đỉnh cao trong hơn ba thế kỷ.