Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đỗ Tăng”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n Vuhoangsonhn đã đổi Đỗ Tằng thành Đỗ Tăng qua đổi hướng: Âm "Tăng" ưu tiên hơn, "Tằng" dùng làm động từ hoặc cảm thán (http://hvdic.thivien.net/whv/曾)
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
'''Đỗ TằngTăng''' (chữ Hán: 杜曾, ? - 319), người Tân Dã <ref>Nay là [[Tân Dã]], [[Hà Nam (Trung Quốc)|Hà Nam]]</ref>, thủ lĩnh quân phiệt ở Kinh Châu cuối [[nhà Tấn|đời Tây Tấn]].
 
==Cuộc đời và sự nghiệp==
TằngTăng là em họ của Nam trung lang tướng [[Đỗ Nhuy]], có cùng ông cụ. Từ nhỏ ông kiêu dũng hơn người, có thể mặc giáp mà lặn dưới nước. Ban đầu làm Trấn nam tham quân cho Tân Dã vương [[Tư Mã Hâm]], từng làm Hoa Dung lệnh, thăng đến Nam Man tư mã. Mỗi khi ra trận, dũng trùmquán ba quân. Trong [[loạn Vĩnh Gia]], Kinh Châu hoang tàn, kẻ từng làm Nha môn tướng là Hồ Kháng nổi dậy ở CánhCảnh Lăng, tự đặt hiệu Sở công, lấy TằngTăng làm Cánhthái Lăngthú tháiCảnh thúLăng. Kháng sau đó nghi kỵ nên giết vài mươi viên kiêu tướng dưới quyền, khiến TằngTăng bất an, vờ khuất mình phục vụ Kháng, để tìm cơ hội lật đổ ông ta. Kháng không nhận ra, nên rất tín nhiệm ông. Thủ lĩnh nghĩa quân ở Kinh Châu là Vương Xung tự xưng Kinh Châu thứ sử, dựa vào lực lượng khá mạnh mà nhiều lần đánh úp quân đội của Kháng. Kháng lo lắng, hỏi kế TằngTăng, ôngTăng khuyên đánh, Kháng cho là phải. TằngTăng mượn cớ đem binh khí đi mài, ngầm dẫn dụ quân của Xung đến đánh, Kháng sai kỵ binh tinh nhuệ ra cự, trong thành trống rỗng, ôngTăng thừa cơ giết Kháng rồi thôn tính quân đội của ông ta; tự xưng Nam trung lang tướng, lãnh Cánhthái Lăngthú tháiCảnh thúLăng. Tằng hỏi cưới con gái của Nam Quận thái thú Nam quận Lưu Vụ không được, bèn giết cả nhà ông ta. Gặp lúc [[Tấn Mẫn Đế|Tấn Mẫn đế]] sai [[Đệ Ngũ Y]] làm An nam tướng quân, Kinh Châu thứ sử Kinh Châu, ông đón Y ở Tương Dương, lấy con gái ông ta cho con trai của anh mình, rồi chia nhau cát cứ lưu vực Miện – Hán.
 
Khi ấy [[Đào Khản]] mới phá [[Đỗ Thao]], thừa thắng đánh TằngTăng, có ý xem thường binh lực của ông ít ỏi. Tư mã Lỗ Điềm khuyên Khản thận trọng, nhưng ông ta không nghe, tiến quân vây TằngTăng ở Thạch Thành. Khi ấy quân của TằngTăng phần lớn là kỵ binh, mà Khản không có ngựa. Ông bất ngờ xông ra, xuyên qua trận địa của Khản, rồi từ đằng sau tiếp tục tấn công, quân của Khản đại bại, đâm đầu xuống nước chết mấy trăm người. Tằng sắp đi Thuận Dương, xuống ngựa vái Khản mà cáo từ. ÔngTăng gởigửi thư cho Bình namNam tướng quân [[Tuân Tung]], xin đánh nghĩa quân ở Đan Thủy để tự hiệu, Tung đồng ý. Khản gởigửi thư khuyên Tung từ chối, nhưng Tung lấy cớ đất Uyển thiếu quân, cần TằngTăng làm ngoại viện, nên không nghe. Ông đưa hơn 2000 quân xuất thân từ lưu dân quay lại vây Tương Dương, mấy ngày không hạ được thì bỏ đi.
 
Khi [[Vương Cảo]] làm Kinh Châu thứ sử Kinh Châu, Tằng chống lại, Cảo sai bộ tướng [[Chu Quỹ]], [[Triệu Dụ]] tấn công, đều bị ông giết chết. [[Vương Đôn]] sai [[Chu Phóng]] dẹp ông. Qua nhiều trận không thắng được, Phóng ngầm sai người men núi mở đường, nhân lúc TằngTăng không đề phòng mà tập kích, đánh tan quân của ông. Bộ tướng của TằngTăng bọn Mã Tuấn, Tô Ôn bắt chủ tướng đưa đến chỗ Phóng xin hàng. Phóng muốn giải ông đến Vũ Xương, nhưng con Quỹ là [[Chu Xương (nhà Tấn)|Xương]], con Dụ là [[Triệu Dận|Dận]] đòi báo thù giết cha, nên chém TằngTăng, xẻ thịt mà ăn.
 
==Tham khảo==
* ''[[Tấn thư]] '''quyển, Quyển 100, liệt truyện 70 – ''Đỗ TằngTăng truyện'''
* ''[[Tư trị thông giám]] '''quyển, Quyển 88, 89, 90, 91'''
 
==Chú thích==