Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Liên minh Kalmar”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎Liên minh: replaced: Cả 3 → Cả ba , cả 3 → cả ba using AWB
Dòng 59:
Thời đó Thụy Điển có sự xung đột giữa vua [[Albrekt av Mecklenburg]] và [[giới quý tộc]]. Năm 1388, giới quý tộc bầu chọn Margrete I làm người chấp chính tại phần lãnh thổ do họ kiểm soát và hứa ủng hộ bà trong việc giành phần lãnh thổ còn lại của Albrekt.
 
Sau khi đội quân Đan Mạch - Thụy Điển đánh bại và bắt giam vua Albrekt, thì Albrekt bị buộc phải nộp số tiền 60.000 [[đồng mark]] bằng bạc ròng trong vòng 3 năm sau khi được thả ra (nhưng Albrekt không nộp được). Vị thế của Margrete I tại Thụy Điển được củng cố. Cả 3ba vương quốc Đan Mạch, Na Uy, Thụy Điển thống nhất dưới sự chấp chính của bà. Margrete I hứa bảo vệ ảnh hưởng chính trị và các đặc quyền của giới quý tộc trong Liên minh. Người cháu Erik - đã làm vua Na Uy từ năm 1389 - lên làm vua Đan Mạch và Thụy Điển năm 1396.
 
Liên minh Kalmar trở thành hiện thực vào ngày 17.6.1397, khi [[Hiệp ước Kalmar]] được các bên ký kết tại lâu đài Kalmar ở thành phố Kalmar (nam Thụy Điển, giáp ranh vùng Skåne của Đan Mạch). Hiệp ước thành lập một Liên minh giữa 3 vương quốc Đan Mạch, Na Uy, Thụy Điển, dưới quyền của một vua duy nhất, nhưng mỗi nước được Hội đồng vương quốc cai trị riêng theo luật cũ của mình, ngoại trừ [[chính sách đối ngoại]] do nhà vua điều khiển.
 
Vua Na Uy - Erik, 15 tuổi - được các [[tổng giám mục]] Đan Mạch và Thụy Điển phong lên làm vua cả 3ba vương quốc tại Kalmar, nhưng Margrete I nắm quyền cai trị cho tới khi bà chết vào năm 1412
 
(Thực ra chỉ có Hiệp ước Kalmar được ký, nhưng chưa hề được các Hội đồng vương quốc phê chuẩn, và từ Liên minh là do các sử gia sau này dùng mà thôi)