Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Luận tội tại Hoa Kỳ”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎Các viên chức liên bang bị luận tội: replaced: tháng 7, 17 → tháng 7 năm 17 using AWB
n →‎Lịch sử: replaced: có 7 người → có bảy người using AWB
Dòng 34:
Theo truyền thống Quốc hội Hoa Kỳ xem việc luận tội như là một quyền lực chỉ sử dụng cho các vụ việc nghiêm trọng; Hạ viện Hoa Kỳ thực sự khởi sự thủ tục luận tội chỉ có 62 lần kể từ năm 1789. Có hai vụ không đi đến giai đoạn xét xử vì các cá nhân đáng ra bị luận tội đã rời nhiệm sở.
 
Đã có 19 viên chức liên bang thực sự bị luận tội. Trong số này có 15 vị thẩm phán liên bang: 12 người là thẩm phán tòa án khu vực, hai người là thẩm phán tòa phúc thẩm (một trong số này cũng là thẩm phán của tòa thương mại Hoa Kỳ), và một người là thẩm phán [[Tối cao Pháp viện Hoa Kỳ]]. Trong số 4 người khác là hai vị [[Tổng thống Hoa Kỳ]], một vị bộ trưởng và một vị thượng nghị sĩ. Trong số 18 viên chức bị luận tội có 7bảy người bị kết án. Một người, cựu quan tòa [[Alcee Hastings]], được bầu vào Hạ viện Hoa Kỳ sau khi bị truất phế khỏi chức vụ.
 
Vụ luận tội Thượng nghị sĩ William Blount của [[Tennessee]] năm 1797 bị bế tắc vì lý do Thượng viện Hoa Kỳ thiếu thẩm quyền đối với ông. Vì trong một hành động riêng biệt không có liên quan đến tiến trình luận tội ông, Thượng viện Hoa Kỳ đã đuổi ông ra khỏi Thượng viện và vì vậy Thượng viện Hoa Kỳ có thể đã không còn thẩm quyền đối với ông nữa khi ông không còn là thượng nghị sĩ hay vì lý do các thượng nghị sĩ không phải là các viên chức dân sự của chính phủ liên bang nên không phải chịu sự luận tội. Không có thành viên quốc hội nào khác từng bị luận tội mặc dù Hiến pháp cũng cho phép cả hai viện Quốc hội trục xuất thành viên của mình. Việc này đôi khi có xảy ra ở cả hai viện. Trục xuất, không như luận tội, không ngăn cản một cá nhân giữ 1 chức vụ mới trong tương lai.