Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nguyễn Phúc Miên Nghi”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
n replaced: : → :, tháng 12, 18 → tháng 12 năm 18 using AWB
Dòng 13:
| hoàng tộc =
| kiểu hoàng tộc =
| sinh = 30 tháng 12, năm 1810
| mất = {{ngày mất và tuổi|1874|8|12|1810|12|30}}
| nơi mất =
Dòng 31:
Sử sách ghi lại, hoàng tử Miên Nghi là một người khôi ngô, vóc dáng cao to, tính khí hào hùng. Khi tới tuổi được mở phủ đệ thì học hành giỏi cả văn lẫn võ, đọc rộng khắp các kinh sử và là một tay cưỡi ngựa bắn cung thạo cả lục nghệ.
 
Năm [[Minh Mạng]] thứ 11 (1830), ông được phong làm '''Đức Thọ công''' (德壽公), sang năm thứ 14 thì cải phong thành '''Ninh Thuận công''' (寧順公). Khi đổi phong, vua Minh Mạng dụ [[Nội các]] rằng: ''“Miên Nghi tính chất bình thường, đức nghiệp chưa tiến, mà phong tước hiệu là Đức Thọ thì thực quá đáng, vì danh không xứng với thực. Vậy đổi phong là Ninh Thuận công, khiến cho càng thêm tỉnh thức trau dồi, học hành ngày càng tiến để có ý tha thiết của vua cha dậy dỗ tôi con”''.
 
Năm thứ 17 (1836), vua sai ông tạm giữ chức ''Tả Tôn nhân Tôn Nhân phủ''. Năm 1840, [[Minh Mạng]] lại sai Miên Nghi cùng Hoàng trưởng tử [[Thiệu Trị|Miên Tông]] (vua [[Thiệu Trị]] sau này) thực tập chính sự, duyệt lại danh sách xét án mùa thu, công đều nhường Hoàng trưởng tử quyết định, được vua khen ngợi.
Dòng 38:
 
=== Thời Tự Đức ===
Năm [[Tự Đức]] thứ 3, công xin được lập nhà Tôn học để dạy cho con cháu của các hoàng thân, vua cho là phải. Sau ông lại xin cho phạm nhân là Cử nhân [[Phan Văn Xưởng]] làm chức giảng tập trong phủ Tôn Nhân. Vua mắng trách rằng : ''“Việc giáo tập tất phải lấy người có đức hạnh văn chương mới có thể làm mô phạm, nếu lấy người phạm tội sung vào, thì sự thể còn ra sao nữa?”,'' vua không cho.
 
Ninh Thuận công cho dựng cơ nghiệp ở phía Đông thành, sống đạm bạc giản dị, những lúc nhàn rỗi thì đọc sách, đọc chán lại ra đồng lo việc cỏ lúa. Năm Tự Đức thứ 5, ông dâng lên vua thứ lúa tốt, nhân đó Tự Đức làm tặng ông bài thơ “Gia hoà” và cho thưởng kim tiền.
Dòng 52:
:::''Viên giác cửu di kiên
 
Năm thứ 37, Tự Đức có ý tấn phong Ninh Thuận công và [[Thọ Xuân Vương|Thọ Xuân công]] làm Quận vương. Cả hai đều cho là theo lệ quốc triều, các thân phiên lúc còn sống chưa có ai được phong tước vương cả. Vua không cho, “buộc” cả hai phải nhận. Thọ Xuân công bèn nhận lễ phong.
 
Còn Ninh Thuận công, sau vì mắc bệnh nên chưa kịp tuyên phong thì đã chết, thọ 65 tuổi. Vua nghe tin ông chết thì thương xót, nghỉ triều 3 ngày, lấy tước vương mới phong, chuẩn đổi làm truy tặng, tức '''Ninh Thuận Quận vương''' (寧順郡王), thụy là '''Đoan Túc'''. Ngày an táng, vua sai quan đến tế một đàn, cho dựng đền ở xã Tiên Nộn, huyện [[Phú Vang|Phú Vinh]].