Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Bao Tự”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 8:
 
== Truyền thuyết==
Câu chuyện về Bao Tự được [[Sử ký Tư Mã Thiên]] ghi lại mang màu sắc truyền thuyết. Thời nhà Hạ suy vi, có hai con rồng thần vào sân đình của vua tự xưng là vua nước Bao. Triều đình bèn tế lễ, rồng thần nhả lại dãi và được lưu vào hộp gỗ. Từ đời [[nhà Hạ]] qua đời [[nhà Thương]] không ai dám mở hộp dãi rồng. Đến thời [[Chu Lệ vương]] mở hộp ra xem, nước dãi biến thành con thằn lằn đen chạy vào hậu cung, làm một cung nữ mới 12 tuổi mang thai. Sau đó38 năm, người cung nữ đó sinh ra một bé gái đẹp như thiên thần, sợ là vật tai dị nên vứt đứa trẻ đixuống sông Thanh Thủy.
 
Thời [[Chu Tuyên vương]], có câu đồng dao: ''"Gỗ dâu làm cung, gỗ cơ làm bao, bao đựng tên sẽ diệt nhà Chu"''. Một đôi vợ chồng không biết có lệnh cấm bán gỗ dâu và gỗ cơ, mang ra chợ bán liền bị triều đình truy bắt. Họ chạy trốn giữa đường thì gặp đứa trẻ bị bỏthả rơitrôi sông, bèn ôm mang theo đến [[nước Bao]]<ref>褒国, nay là khu vực [[Hán Trung]], tỉnh [[Thiểm Tây]]</ref>, được trị vì bởi thị tộc [[Hữu Bao Thị]] (有褒氏). Cô bé lớn lên chính là Bao Tự. Thời Tiên Tần, tên các phụ nữ thường là tên nước rồi họ sau, ở đây ''Tự'' là họ, còn ''Bao'' là tên quốc gia nàng sinh ra.
 
Về sau, người nước Bao phạm tội với [[Chu U vương]], bèn mang Bao Tự dâng vua để thoát tội. Bao Tự nét ngọc mày ngài, sắc nước khuynh thành, dáng điệu thanh thoát uyển chuyển, tự nhiên khiến ai ai nhìn thấy cũng ngẩn ngơ không chớp mắt. Chu U Vương càng mê mẩn hơn khi trên người nàng luôn tỏa ra một mùi hương hấp dẫn, dễ chịu mà không một phi tần nào trong cung sánh được.
 
== Phóng hỏa hí chư hầu ==
BaoTừ Tựkhi tiến mộtvào giaicung, nhânhơn duyên6-7 dángnăm trời, xinhvới nhan đẹpsắc tuyệt trầnthế và cách cư xử khéo léo, Bao Tự rất được [[Chu U vương]] sủng ái. Để làm nàng cười, nhà vua đã làmtìm đủ mọi cách chiều chuộng. Sau nhiều lần cố gắng nhưng không thành, Quắc công [[Thạch Phủ]] tâu với vua là mình có cách làm cho nàng cười. Quanh đất nhà Chu cai trị vốn xây nhiều tháp dầu để khi có giặc kéo đến thì đốt các cột lửa báo hiệu cho [[chư hầu]] đến cứu. Quắc Công khuyên Chu U vương đốt lửa cho chư hầu đến để cho Bao Tự cười. Chu U vương làm theo.
 
Quân chư hầu mấy nước lân cận trông thấy các cột lửa cháy, ngỡ là có giặc bèn hớt hải mang quân đến cứu. Đến kinh thành, thấy mọi người vẫn đi lại bình thường, không có giặc giã gì cả. Các chư hầu ngơ ngác nhìn nhau. Bao Tự ở trên đài trông thấy bật lên tiếng cười lớnkhúc khích. U vương thích cùngquá, hoanngắm hỉnhìn mặt làmhoa đượckhông chochớp nàngmắt, cườisay đắm ngẩn ngơ như vừa uống xong cả mấy chục cân rượu. Xong U vương lệnh cho các trấn chư hầu rút quân về vì không có giặc. Đến một thời gian sau, vua Chu lại sai đốt lửa lần nữa và các chư hầu lại bị lừa để Bao Tự có được tiếng cười.
 
Câu chuyện này về sau được gọi là '''Phóng hỏa hí chư hầu''' (烽火戲諸侯), vang danh sử sách, trở thành một trong những điển tích nổi tiếng nhất về mối họa hồng nhan.