Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Cung Nhượng Chương Hoàng hậu”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 45:
{{Chính|Tuyên Tông phế hậu}}
 
Năm Tuyên Đức thứ 3 ([[1428]]), [[mùa xuân]], viện việc Hồ hoàng hậu không sinh con trai, chỉ có hai con gái, nên [[Minh Tuyên Tông]] dự bị Phế hậu. Các đại thần [[Trương Phụ]] (张辅), [[Kiển Nghĩa]] (蹇义), [[Hạ Nguyên Cát]] (夏原吉), [[Dương Sĩ Kì]] (杨士奇), [[Dương Vinh]] (杨荣) dâng sớ phản đối ý định, tuy vậy Tuyên Tông vẫn không nghe, ra chỉ buộc Hồ hoàng hậu nhượng vị. Về vị trí Hoàng hậu, Tuyên Tông lập sủng thiếp là [[Hiếu Cung Chương hoàng hậu|Tôn quý phi]] lên thay.
 
Các đại thần [[Trương Phụ]], [[Kiển Nghĩa]] (蹇义), [[Hạ Nguyên Cát]] (夏原吉), [[Dương Sĩ Kì]] (杨士奇), [[Dương Vinh]] (杨荣) được triệu vào cung, Tuyên Tông dụ rằng:''"Trẫm 30 tuổi không con, mà Trung cung nhiều lần không sinh dục được, thân lại mang bệnh. Nay Quý phi có con, nên lập làm người kế thừa, Phu mẫu lấy tử quý, nên để Quý phi vào vị trí Trung cung"''. Các đại thần dâng sớ phản đối ý định, tuy vậy Tuyên Tông vẫn không nghe, ra chỉ buộc Hồ hoàng hậu nhượng vị. Về vị trí Hoàng hậu, Tuyên Tông lập sủng thiếp là [[Hiếu Cung Chương hoàng hậu|Tôn quý phi]] lên thay.
Hồ thị phải ra [[Trường An cung]] (长安宫) tu luyện [[Đạo giáo]], hiệu xưng là '''Tiên sư''' (仙師). Tuy bị phế vị, mẫu hậu của Tuyên Tông là [[Thành Hiếu Chiêu hoàng hậu|Trương thái hậu]] rất quý mến Hồ Thiện Tường do tính tình hiền đức, ôn hòa. Để thường xuyên an dưỡng, Trương thái hậu thường triệu Hồ thị vào [[Thanh Ninh cung]] (清宁宫). Bấy giờ khi có đại yến, Hồ thị đều được sắp xếp an bài rất quy củ, nhất nhất theo quy chế của [[Hoàng thái hậu]], hơn hẳn so với sự thiết đãi của Tôn hoàng hậu. Vì vậy, Tôn hoàng hậu luôn không vui.
 
Tuyên Tông theo lệ [[Tống Nhân Tông]] phế truất Quách hậu, mà buộc Hồ thị phải ra [[Trường An cung]] (长安宫) tu luyện [[Đạo giáo]], hiệu xưng là '''Tiên sư''' (仙師). Tuy bị phế vị, mẫu hậu của Tuyên Tông là [[Thành Hiếu Chiêu hoàng hậu|Trương thái hậu]] rất quý mến Hồ Thiện Tường do tính tình hiền đức, ôn hòa. Để thường xuyên an dưỡng, Trương thái hậu thường triệu Hồ thị vào [[Thanh Ninh cung]] (清宁宫寧宮). Bấy giờ khi có đại yến, Hồ thị đều được sắp xếp an bài rất quy củ, nhất nhất theo quy chế của [[Hoàng thái hậu]], hơn hẳn so với sự thiết đãi của Tôn hoàng hậu. Vì vậy, Tôn hoàng hậu luôn không vui. Về sau, Minh Tuyên Tông cũng cảm thấy có lỗi việc phế truất Hồ hoàng hậu<ref>《明史 后妃列传一》“后无过被废,天下闻而怜之。宣宗后亦悔。尝自解曰:“此朕少年事”</ref>.
 
Năm Chính Thống thứ 7 ([[1442]]), [[tháng 8]], Thái hoàng thái hậu Trương thị qua đời, Hồ thị đến lễ tang và than khóc không thôi. Sang năm ([[1443]]), con gái duy nhất còn sống là [[Thuận Đức công chúa]] qua đời, Hồ thị cũng qua đời cùng năm với con gái vào ngày [[8 tháng 12]] (âm lịch), hưởng thọ 42 tuổi. Thụy là '''Tĩnh Từ tiên sư''' (静慈仙师), được an táng tại [[Kim Sơn]].