Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Cung Nhượng Chương Hoàng hậu”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 56:
Năm Chính Thống thứ 7 ([[1442]]), [[tháng 8]], Thái hoàng thái hậu Trương thị qua đời, Hồ thị đến lễ tang, nhưng bị xếp vào hàng tần phi do ý của Tôn Thái hậu. Sang năm ([[1443]]), con gái duy nhất còn sống là [[Thuận Đức công chúa]] qua đời, Hồ thị buồn bực rồi cũng qua đời cùng năm với con gái vào ngày [[8 tháng 12]] (âm lịch), hưởng thọ 42 tuổi. Khi đình thần nghị luận dùng lễ nào an táng, Dương Sĩ Kỳ đề nghị dùng lễ Hoàng hậu, nhưng đa phần đều sợ Tôn Thái hậu nên e dè, bèn dùng lễ tần ngự an táng, thụy là '''Tĩnh Từ tiên sư''' (静慈仙师), an táng tại [[Kim Sơn]].
 
Năm Thiên Thuận thứ 6 ([[1462]]), Hoàng thái hậu Tôn thị qua đời. Bấy giờ, Hoàng hậu của [[Minh Anh Tông]] là [[Hiếu Trang Duệ hoàng hậu]] Tiền thị xin niệm tình Hồ thị hiền đức, vô tội bị phế, mà khi mất triều thần đều sợ Tôn Thái hậu nên an táng còn sơ xài, xin phục lại tôn vị cho Hồ thị và hưởng theo lễ vốn có. Minh Anh Tông đem chuyện này hỏi Đại học sĩ [[Lý Hiền (nhà Minh)|Lý Hiền]] (李贤), việcông nói:''"Tâm này của bệ hạ, thiên địa quỷ thần đều cảm. Thần thấy nên lấy lăng tẩm, hưởng điện, thần chủ đều theo thể thức [[Phụng Tiên điện]], thứ xin bệ hạ minh hiếu"''. Việc bèn quyết định<ref>《明史 列传一 后妃》: 后无过被废,天下闻而怜之。宣宗后亦悔。尝自解曰:“此朕少年事。”天顺六年,孙太后崩,钱皇后为英宗言:“后贤而无罪,废为仙师。其没也,人畏太后,殓葬皆不如礼。”因劝复其位号。英宗问大学士李贤。贤对曰:“陛下此心,天地鬼神实临之。然臣以陵寝、享殿、神主俱宜如奉先殿式,庶称陛下明孝。”七年闰七月,上尊谥曰恭让诚顺康穆静慈章皇后,修陵寝,不祔庙。</ref>.
 
Năm thứ 7 ([[1463]]), [[tháng 7]], Anh Tông chính thức truy [[thụy hiệu]] cho Hồ Thiện Tường là '''Cung Nhượng Thành Thuận Khang Mục Tĩnh Từ Chương hoàng hậu''' (恭讓誠順康穆静慈章皇后), tu sửa lăng tẩm, nhưng không đưa vào [[Thái miếu]] mà thờ tại nơi riêng biệt.