Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Bùi Tín”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Uoat365 (thảo luận | đóng góp)
Uoat365 (thảo luận | đóng góp)
Dòng 37:
Tờ An ninh Thế giới đã dẫn lại một câu chuyện từng xảy ra tại [[Pháp]] khi Bùi Tín xuất hiện tại cuộc triển lãm Mùa xuân Việt Nam do Thị trưởng Paris, Jean Tiberi, phối hợp với cộng đồng Pháp ngữ tổ chức tại Forrum des Halles – Trung tâm văn hóa Pari từ 20/3 đến 20/5/2008. Đây là hoạt động mang tính quốc gia giữa hai nhà nước. Thị trưởng Tiberi nói: ''“Không, phía Pháp không mời ông ta (Bùi Tín)"''. Đại diện sứ quán Việt Nam nói ngay: ''“ông Bùi Tín là kẻ thù của nhân dân Việt Nam. Chúng tôi không chấp nhận sự có mặt của ông ta ở tất cả các hoạt động mang tính quốc gia giữa Pháp và Việt Nam”''. Ngay lập tức, Thị trưởng Tiberi cho người đến mời Bùi Tín rút khỏi cuộc triển lãm.<ref name="antgct.cand.com.vn">http://antgct.cand.com.vn/Nguoi-trong-cuoc/Bui-Tin-tuoi-xe-chieu-o-Paris-314317/</ref>
 
Bùi Tín là một người lính, được quân đội Việt Nam ưu ái nhưng lại đào nhiệm, mà lại là đào nhiệm trong thời hòa bình. Với tư cách một quân nhân thì [[đào ngũ]] là điều bị lên án nhất, không chỉ ở Việt Nam mà cả quân đội các nước khác cũng vậy. Nhà báo Nguyễn Đăng An từng nói chuyện với Bùi Tín, ông nói thẳng về 3 nỗi đau mà Bùi Tín phải chịu khi đào nhiệm và lưu vong ở xứ người<ref name="antgct.cand.com.vn" />:
:"''“Nỗi đau thứ nhất, ông bị nhân dân Việt Nam coi như một [[Trần Ích Tắc]] phản nước hại dân. Ở Việt Nam ai cũng căm ghét Bùi Tín. Ai cũng cho rằng Bùi Tín là kẻ vô ơn bạc nghĩa.''
:''Nỗi đau thứ hai, giới trí thức ở hải ngoại cho rằng ông được ăn rất nhiều lộc của Việt Nam mà trở cờ như vậy là “thất đức, khó tin”. Ngay đến Võ Văn ái tờ Quê mẹ và Nguyễn Gia Kiểng tờ Thông luận rất phản động cũng viết bài miệt thị coi ông là “phần tử bất hảo không đáng tin”''.
:''Nỗi đau thứ ba, nhiều Việt kiều yêu nước không thể tin được hành động chạy trốn của ông nên đoán già đoán non rằng Bùi Tín giả danh đào nhiệm để hoạt động gián điệp. Chính vì lẽ đó có người đã cho ông vay khá nhiều tiền mà mãi đến nay vẫn không dám đòi”''.