Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Thích phu nhân”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 42:
Năm [[195 TCN]], Hán Cao Tổ băng hà, Thái tử Lưu Doanh lên nối ngôi, tức là [[Hán Huệ Đế]]. Tuy Huệ Đế kế vị nhưng việc điều hành triều đình do Lữ thái hậu quyết định, Huệ đế thực chất không có quyền hành.
 
Lữ tháiThái hậu sai giam Thích phu nhân ở [[Vĩnh Hạng cung]] (永巷宮). Thích Cơ trong cung bị giam cầm khổ sở, nên ca thán một khúc hát: ''"Nhi tử vi chư hầu vương, mẫu thân vi nô lệ, chung nhật thung mễ đáo bạc mộ, thường thường dữ tử vong vi ngũ! Mẫu tử tương ly tam thiên lý, yếu trảo thùy lai cáo tố nhĩ?" <ref>兒子為諸侯王,母親為奴隸,終日舂米到薄暮,常常與死亡為伍!母子相離三千里,要找誰來告訴你?</ref>. Thái hậu nghe đến lời bài hát, nổi cơn đại nộ và gọi Triệu vương Như Ý đến, muốn giết Như Ý. Huệ Đế thương em, biết mẹ giận, nên thân hành đón Như Ý ở Bá Thượng, rồi luôn luôn kèm lúc Như Ý đi đứng, ăn uống. Lữ thái hậu muốn giết Như Ý nhưng không có dịp nào. Sứ giả của Lữ thái hậu triệu tập, tướng quốc Chu Xương cự tuyệt không nghe lệnh. Lữ thái hậu cả giận, bèn sai người gọi Chu Xương về. Chu Xương về đến [[Trường An]], Thái hậu lại sai người mời Triệu vương lần nữa. Triệu vương đành phải ra đi.
 
Lữ Thái hậu nghe đến lời bài hát, nổi cơn đại nộ và gọi Triệu vương Như Ý đến, muốn giết Như Ý. Huệ Đế thương em, biết mẹ giận, nên thân hành đón Như Ý ở Bá Thượng, rồi luôn luôn kèm lúc Như Ý đi đứng, ăn uống. Lữ thái hậu muốn giết Như Ý nhưng không có dịp nào. Sứ giả của Lữ thái hậu triệu tập, tướng quốc Chu Xương cự tuyệt không nghe lệnh. Lữ thái hậu cả giận, bèn sai người gọi Chu Xương về. Chu Xương về đến [[Trường An]], Thái hậu lại sai người mời Triệu vương lần nữa. Triệu vương đành phải ra đi.
 
Tháng 12, năm [[194 TCN]], Hán Huệ đế buổi sớm ra đi săn bắn. Như Ý còn nhỏ, không thể dậy sớm. Thái hậu nghe tin Như Ý ở một mình, bèn sai người mang thuốc độc đến cho Như Ý uống. Lúc mờ sáng, Huệ Đế trở về thì Như Ý đã chết.