Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Gia Khánh”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Dòng 45:
'''Thanh Nhân Tông''' ([[chữ Hán]]: 清仁宗, [[13 tháng 11]], năm [[1760]] – [[2 tháng 9]], năm [[1820]]), Hãn hiệu '''Tát Y Thập Nhã Nhĩ Đồ Y Lỗ Cách Nhĩ Đồ hãn''' (萨伊什雅尔图伊鲁格尔图汗; Сайшаалт ерөөлт хаан), [[Tây Tạng]] tôn hiệu '''Văn Thù Hoàng đế''' (文殊皇帝), là vị [[Hoàng đế]] thứ 7 của [[nhà Thanh]] trong [[lịch sử Trung Quốc]] [[Mãn Châu]]. Ông cai trị từ năm [[1796]] đến năm [[1820]] và chỉ dùng [[niên hiệu]] '''Gia Khánh''' (嘉慶) nên ông còn được gọi là '''Gia Khánh Đế''' (嘉慶帝).
 
VàoNăm Càn Long thứ 38 ([[1773]]), Càn Long Đế bí mật chọn ông làm [[Hoàng thái tử]]. Tiếp vào năm Càn Long thứ 60 ([[1796]]), Càn Long Đế do không muốn thời gian trị vì của mình lớn hơn Hoàng tổ phụ [[Thanh Thánh Tổ]] Khang Hi Đế mà mình ngưỡng mộ, đã [[thiện nhượng]] cho Gia Khánh Đế để lên làm [[Thái thượng hoàng|Thái Thượng hoàng]], nhưng vẫn tiếp tục nắm quyền quyết định các việc lớn, sử gọi là '''Huấn chính''' (训政) biện pháp. Trong thời gian trị vì của mình, Gia Khánh đã có những hành động cố gắng khôi phục lại [[nhà Thanh|triều Thanh]] sau một thời gian dài bị lũng đoạn bởi sủng thần Hòa Thân và chống nạn buôn [[thuốc phiện]] ở [[Tên gọi Trung Quốc|Trung Hoa]]. Gia Khánh Đế đã cho hành quyết [[Hòa Thân]], một [[quan tham]] nổi tiếng dưới thời trị vì của Càn Long.
 
Thời kỳ trị vì của Gia Khánh, mâu thuẫn xã hội gay gắt, [[nha phiến]] lưu nhập Trung Quốc, việc chống nạn tham nhũng không khởi sắc, sử gia gọi là ['''Gia Đạo trung suy'''; 嘉道中衰].