Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nghĩa Tịnh”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Trang mới: “'''Nghĩa Tịnh''' (chữ Trung Quốc truyền thống: 义 净, chữ Trung Quốc đơn giản hóa: 义 净, bính âm: Kinh Dịch; Wade-Giles: I Ching) (635-7…”
(Không có sự khác biệt)

Phiên bản lúc 03:58, ngày 4 tháng 10 năm 2011

Nghĩa Tịnh (chữ Trung Quốc truyền thống: 义 净, chữ Trung Quốc đơn giản hóa: 义 净, bính âm: Kinh Dịch; Wade-Giles: I Ching) (635-713 CE) là một nhà sư thời nhà Đường của Trung Quốc, ban đầu được đặt tên là Trương Văn Minh (Ch. 张文明). Các ghi chép về các chuyến đi của ông đã góp phần vào sự hiểu biết thế giới của vương quốc cổ xưa Srivijaya, cũng như cung cấp thông tin về các vương quốc khác nằm trên tuyến đường giữa Trung Quốc và trường đại học Phật giáo Nālandā ở Ấn Độ. Ông cũng là người thực hiện một số bản dịch của một số lượng lớn các kinh Phật từ tiếng Phạn sang tiếng Trung Quốc. Pháp danh đầy đủ của ông là "Tam Tạng Pháp sư Nghĩa Tịnh" (Ch. 三藏 法师 义 净).

Trong một số ấn phẩm thế kỷ 19 của phương Tây, tên của Nghĩa Tịnh có thể xuất hiện như là I Tsing, theo một phương pháp cổ chuyển ngữ cổ tiếng Trung Quốc.