Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phúc Khang An”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 30:
Năm Càn Long thứ 57 ([[1792]]), quân Thanh đến Tây Tạng đánh bại quân [[Gurkha|Khuếch Nhĩ Khách]]. Quân khuếch Nhĩ Khách nghị hoà và chấp nhận đề xuất của Phúc Khang An tiến cống cho nhà Thanh 5 năm một lần. Với chiến công này, Phúc Khang An được phong [[Vũ Anh điện Đại học sĩ]] kiêm [[Quân Cơ Đại thần]], [[Nhất đẳng Khinh kỵ Đô uý]], con trai ông sẽ được thừa tập; Càn Long Đế còn nói rằng nếu ông đánh bại hoàn toàn quân Khuếch Nhĩ Khách thì sẽ phong ông tước Vương. Năm sau ([[1793]]), ông được gia phong '''Gia Dũng Trung Duệ công''' (嘉勇忠锐公)<ref>《清史稿》(卷330):“福康安初徵金川,與海蘭察合軍討亂回,同為參贊;及徵台灣、定廓爾喀,皆專將,海蘭察為參贊,師有功,受殊賞。上手詔謂:“福康安能克陽布,俘拉特納巴都爾、巴都爾薩,當酬以王爵。今以受降班師,不克副初原。然福康安孝賢皇后侄,大學士傅恆子,進封為王,天下或議朕厚於後族,富察氏亦慮過盛無益。今如此蕆事,較蕩平廓爾喀倍為欣慰。””</ref>.
 
Năm Càn Long thứ 60 ([[1795]]), nhà Thanh điều Tổng đốc Vân Quý Phúc Khang An, Tổng đốc Tứ Xuyên [[Hòa Lâm (nhà Thanh)|Hoà Lâm]], Tổng đốc Hồ Quảng [[Phúc Ninh]] dẫn quân 7 tỉnh, hơn 10 vạn đi trấn áp nổi loạn ở Cam Túc. Tháng tám năm đó, quân Thanh bao vây Miêu Vương [[Thạch Liễu Đặng]] tại Cam Túc.Phúc Khang An và [[Hoà Lâm]] vừa trấn áp vừa chiêu dụ; tháng chín, Ngô Bán Sinh bị bắt, tháng mười hai, Ngô Bát Nguyệt bị bắt. Với chiến thắng ban đầu, Càn Long Đế phong cho Phúc Khang An là [[Quý tộc nhà Thanh|Bối tử]], tước vị chỉ dành cho Hoàng tộc. Do chiến đấu căng thẳng ở xa, Phúc Khang An bệnh nhưng vẫn tiếp tục chỉ huy quân đội.
 
Ông qua đời cùng năm 1795, ngày [[28 tháng 5]] (âm lịch), Càn Long Đế hết sức đau buồn, truy tặng ông tước '''Gia Dũng Quận vương''' (嘉勇郡王), tên thuỵ '''Văn Tương''' (文襄), cho phối thờ ở [[Thái Miếu]]<ref>《清史稿》(卷330):“福康安染瘴病作,猶督兵進,五月,卒於軍。仁宗制詩以誄,命加郡王銜,從傅恆配太廟,謚文襄。子德麟,襲貝勒,遞降至未入八分公,世襲罔替。”</ref>. Đến triều đại của Gia Khánh, ông bị Gia Khánh phê phán là hoang phí trong quân đội do những chiến dịch quân sự của ông nổi tiếng tốn kém. Năm [[1808]] triều [[Gia Khánh]], con trai ông bị giáng xuống làm [[Bối tử]].