Cùng thời gian, vị vua cuối cùng được người La Mã bảo trợ là [[Rabbel II Soter]] của [[Nabatea]], qua đời. Sự kiện này có lẽ đã thúc đẩy Hoàng đế Traianus tiến hành sátsáp nhập Nabatea, mặc dù lý do cụ thể của việc sátsáp nhập này không được biết rõ, cũng như phương thức tiến hành sátsáp nhập. Một số hình khắc cho thấy có lẽ một chiến dịch quân sự, với lực lượng từ các xứ [[Syria]] và [[Ai Cập]], đã được tiến hành. Điều chắc chắn là tới năm [[107]], các binh đoàn [[Lê dương La Mã]] đã đồn trú tại các khu vực quanh [[Petra]] và [[Bostra]], như được chỉ ra trong các cuộn giấy [[giấy cói|papyrus]] tìm thấy ở Ai Cập. Đế quốc La Mã mở rộng thêm tỉnh [[Arabia Petraea]], tức tỉnh Ả Rập (nay là phần phía Nam [[Jordan]] và Tây Bắc [[Ả Rập Xê Út|Ả Rập Xê-út]]), được Hoàng đế công nhận vào năm 107. Những bi văn và tài liệu ở tỉnh đã cho thấy sự kiện này.<ref>Julian Bennett, ''Trajan: optimus princeps: a life and times'', trang 179</ref>