Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Qasem Soleimani”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 112:
Soleimani gia nhập Lực lượng Bảo vệ Chiến tranh Cách mạng (IRGC) năm 1979 sau [[Cách mạng Hồi giáo|Cách mạng Iran]], với việc chứng kiến sự sụp đổ của Shah và Ayatollah Khomeini lên nắm quyền. Được biết, ông được đào tạo tối thiểu, nhưng Soleimani tiến bộ nhanh chóng. Đầu sự nghiệp là một lính canh, ông đóng quân ở phía tây bắc Iran và tham gia vào cuộc đàn áp một cuộc nổi dậy của người Kurd ở [[Tây Azerbaijan (tỉnh)|tỉnh Tây Azerbaijan]].<ref name="filkins"/>
 
Vào 22/9/ 1980, khi Saddam Hussein mở một cuộc xâm lược Iran, khơi mào cho Cuộc chiến Iran-Iraq (1980-1988), Soleimani đã phục vụ chiến trường như một chỉ huy của một đại đội, bao gồm những người từ Kerman những người mà ông đã đích thân tập hợp và huấn luyện. Ông đã nhanh chóng thu được một danh tiếng về lòng dungdũng cảm, và đã leo lên qua nhữngnhiều cấp bậc bởido vai trò của ông trong những hoạt động thắng lợi trong việc chiếm lại được những vùng đất Irad đã chiếm giữ, cuối cùng trở thành một chỉ huy của Sư đoàn Sarallah -41 trong khi ông lúc ấy chỉ mới hơn 20 tuổi, tham dự trong những hoạt động quan trọng nhất. Ông chủ yếu đóng quân tại phía Nam mặt trận. Ông đã bị thương nghiêm trọngnặng trong Cuộc hành quân Tariq-Ol-Qods. Trong 1 cuộc phỏng vấn năm 1990, ông đã đề cập Cuộc hành quân Fath-Ol-Mobin như cuộc hành quân hàng đầu mà ông đã tham dự không thể nào quên, do những sự khó khăn củanhưng lại nhưngđạt kết quả tích cực. Ông cũng tham gia vào việc lãnh đạo và tổ chức những nhiệm vụ chiến tranh bất qui tắc sâu bên trong Iraqlãnh đượcthổ thựcIraq hiện bởi Tổng hành dinh Ramadan thực hiện. Chính tại thời điểm này Suleiani đã thiết lập những mối quan hệ với những lãnh đạo người Kurd tại Iraq và tổ chức của người Shia- Badr Organization, cả hai đã đều phản đối chính quyền Saddam Hussein.
 
Vào ngày 17 tháng 7 1985, Soleimani đã chống lại kế hoạch lãnh đạo của IRGC để triển khai lực lượng tới hai đảo trong phía Tây Arvandroud (Shatt al-Arab)