Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Kiến trúc Baroque”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n replaced: chiều dài → chiều dài using AWB
Dòng 6:
Các đặc điểm chung của kiến trúc Baroque bao gồm một không gian trung tâm rộng mở, nơi mọi người có thể nhìn thấy bàn thờ; cột xoắn, hiệu ứng sân khấu, bao gồm ánh sáng đến từ một chiếc vòm phía trên; hiệu ứng nội thất ấn tượng được tạo ra với đồng và mạ vàng; cụm các thiên thần điêu khắc và các nhân vật khác trên cao; và sử dụng rộng rãi trompe-l'oeil, còn được gọi là "quadratura", với các chi tiết kiến trúc và hình vẽ trên tường và trần nhà, để tăng hiệu ứng kịch tính và sân khấu. Kiến trúc Baroque tạo ra những không gian phức tạp và những luồng ánh sáng kỳ bí được chiếu khắp nơi mà người ta không thể nào tìm ra được điểm xuất phát của ánh sáng đó. Ngoài ra, người ta còn nhận biết được kiểu kiến trúc này thông qua các thức cột có kích thước lớn và thường chồng cao hai tầng, cửa sổ lớn hình chữ nhật, một cửa bé hơn hình tròn, nửa tròn hay hình oval.
 
Trong khi thời [[Phục Hưng|Phục hưng]] đã thu hút của cải và quyền lực của các triều đình Ý và là một sự pha trộn của các thế lực thế tục và tôn giáo, thì ít nhất ban đầu, Baroque lại trực tiếp liên quan đến Kháng-Cải cách, một phong trào trong Giáo hội Công giáo cải cách chính nó để đáp trả [[Cải cách Kháng Cách|Cải cách Tin lành]]<ref>[[Hội đồng Trent]] (1545–1563) thường được xem là bắt đầu của Kháng cải cách.</ref>. Kiến trúc Baroque là sự vận động liên tục của những bức tường uốn lượn đầy ấn tượng. Lối kiến trúc này thường được thấy trong nhà hát, nhà thờ bằng những không gian kịch tính vốn là kết quả của sự kết hợp chặt chẽ giữa các [[kiến trúc sư]], các nhà điêu khắc, các [[họa sĩ|nhà hội họa]] cùng tạo ra một kết quả thống nhất và nhấn mạnh hiệu quả ảo ảnh với mục đích làm cho chiều sâu sâu hơn, [[chiều dài]] dài hơn, những luồng ánh sáng chuyển động và sự âm vang của âm thanh khi được phát ra dù chỉ là một tiếng động rất nhỏ. Hình [[oval]] là hình chủ đạo của lối kiến trúc đòi hỏi sự tỉ mỉ, chi tiết và cầu kỳ này, nó xuất hiện hầu như ở tất cả mọi nơi, từ nét uốn lượn của những dãy tường dài đến cái góc nhỏ khuất cao trên trần.
 
Kiến trúc Baroque Thượng La Mã gắn với các Triều đại Giáo hoàng của Urban VIII, Innocent X và Alexander VII, trải rộng trong thời gian từ 1623-1667. Ba kiến trúc sư chính của thời kỳ này là nhà điêu khắc [[Gianlorenzo Bernini]], [[Francesco Borromini]] và họa sĩ [[Pietro da Cortona]] và mỗi người trong số này phát triển biểu hiện kiến trúc cá nhân một cách riêng biệt.
Dòng 51:
* [[Quảng trường Thánh Phêrô]]
* [[Dinh Schönbrunn]]
* [[Điện Invalides ]]
* [[Cung điện Versailles]]
* [[Cung điện Mùa đông]]