Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Vương Chính Quân”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 65:
== Thái Hoàng nhà Hán ==
=== Mở đường cho ngoại thích ===
Năm Cánh Ninh nguyên niên ([[33 TCN]]), [[tháng 5]], Hán Nguyên Đế băng hà. Thái tử Ngao lên nối ngôi, tức là [[Hán Thành Đế]]. Theo lệ của thời Tây Hán, những cung phi có con trai thụ phong làm Chư hầu Vương như [[Phó chiêu nghi (Hán Nguyên Đế)|Phó chiêuChiêu nghi]] và [[Phùng Viện|Phùng chiêuChiêu nghi]] đều trở thành '''[[Vương thái hậu''']] (王太后), cùng con trai của mình rời khỏi [[Trường An]] để đến đất phong, trongcòn những người không có con đều sẽ di dời đến chỗ khác hoặc lên lăng viên phụng sự Tiên Đế. Trong hậu cung chỉ còn lại một mình Vương Chính Quân với danh vị [[Hoàng thái hậu]] độc tôn, và [[Hiếu Tuyên Vương hoàng hậu|Cung Thành Thái hậu]] với danh vị [[Thái hoàng thái hậu]].
Năm Cánh Ninh nguyên niên ([[33 TCN]]), [[tháng 5]], Hán Nguyên Đế băng hà. Thái tử Ngao lên nối ngôi, tức là [[Hán Thành Đế]].
 
Theo lệ của thời Tây Hán, [[Phó chiêu nghi (Hán Nguyên Đế)|Phó chiêu nghi]] và [[Phùng Viện|Phùng chiêu nghi]] đều trở thành '''Vương thái hậu''' (王太后), cùng con trai của mình rời khỏi [[Trường An]] để đến đất phong, trong hậu cung chỉ còn lại một mình Vương Chính Quân với danh vị [[Hoàng thái hậu]], và [[Hiếu Tuyên Vương hoàng hậu|Cung Thành Thái hậu]] với danh vị [[Thái hoàng thái hậu]].
 
Năm Hà Bình thứ 2 ([[27 TCN]]), Vương Thái hậu phong cho hàng loạt anh em trong nhà mình làm đại thần, nắm quyền điều hành triều đình nhà Hán: huynh trưởng [[Vương Phượng (Tây Hán)|Vương Phượng]] làm ''Tư mã đại tướng quân'' (司馬大將軍), tập tước ''Dương Bình hầu'' (阳平侯); em trai cùng mẹ là [[Vương Sùng]] (王崇) làm ''An Thành hầu'' (安成侯). Ngoài ra bà còn phong cho các em trai cùng cha khác mẹ là [[Vương Đàm]] (王譚) làm ''Bình A hầu'' (平阿侯); [[Vương Thương]] (王商) làm ''Thành Đô hầu'' (成都侯); [[Vương Lập]] (王立) làm ''Hồng Dương hầu'' (紅陽侯); [[Vương Căn]] (王根) làm ''Khúc Dương hầu'' (曲陽侯) và [[Vương Phùng Thì]] (王逢时) làm ''Cao Bình hầu'' (高平侯), được gọi là '''Ngũ hầu''' (五侯). Anh em họ Vương nắm hết quyền hành, Hán Thành Đế chỉ có ngôi vị trên danh nghĩa<ref>《汉书》:元帝崩,太子立,是为孝成帝。尊皇后为皇太后,以凤为大司马大将军领尚书事,益封五千户。王氏之兴自凤始。又封太后同母弟崇为安成侯,食邑万户。凤庶弟谭等皆赐爵关内侯,食邑。</ref><ref>《汉书》:后五年,诸吏散骑安成侯崇薨,谥曰共侯。有遗腹子奉世嗣侯,太后甚哀之。明年,河平二年,上悉封舅谭为平阿侯,商成都侯,立红阳侯,根曲阳侯,逢时高平侯。五人同日封,故世谓之“五侯”。太后同产唯曼蚤卒,余毕侯矣。太后母李亲,苟氏妻,生一男名参,寡居。顷侯禁在时,太后令禁还李亲。太后怜参,欲以田蚡为比而封之。上曰:“封田氏,非正也。”以参为侍中水衡都尉。王氏子弟皆卿、大夫、侍中、诸曹,分据势官满朝廷。</ref>.