Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nguyễn Phúc Miên Phong”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Trình soạn thảo mã nguồn 2017
Dòng 16:
| mất = [[30 tháng 10]] năm [[1860]] (36 tuổi)
| nơi mất =
| nơi an táng = Phường [[HươngPhường ThủyĐúc]], Thừa Thiên - [[Huế]]
}}
'''Nguyễn Phúc Miên Phong''' ([[chữ Hán]]: 阮福綿寷; [[16 tháng 5]] năm [[1824]] – [[30 tháng 10]] năm [[1860]]), tước phong '''Tân Bình Quận công''' (新平郡公), là một [[hoàng tử]] con vua [[Minh Mạng]] [[nhà Nguyễn]] trong [[lịch sử Việt Nam]].
Dòng 29:
Quận công Miên Phong thường cùng với bọn vô lại lén lút tự tiện ra ngoài cửa [[Kinh thành Huế|Kinh thành]] chơi bời bừa bãi. Đầu năm [[Thiệu Trị]] thứ nhất ([[1841]]), [[Tôn nhân phủ]] đem việc ấy tâu lên, vua sai tước lương bổng của quận công 1 năm, bắt phải đóng cửa phủ để tự hối cải, hai tháng không được ra bên ngoài<ref name=":3">''Đại Nam thực lục'', tập 6, tr.147</ref>. Quản gia của phủ quận công bị cách chức, còn bọn vô lại kia đều phải phát phối làm lính ở [[Ai Lao]]<ref name=":3" />.
 
Năm [[Tự Đức]] thứ 13 ([[1860]]), [[Canh Thân]], vào ngày 17 tháng 9 (âm lịch), quận công Miên Phong qua đời, hưởng dương 37 tuổi, [[thụy]] là '''Tĩnh Ý''' (靜懿)<ref name=":2">''Nguyễn Phúc tộc thế phả'', tr.300</ref>. MộTẩm của ông được táng tại làng Dương Xuân, (thuộcngày [[Hươngnay Thủy,tọa Thừalạc Thiêntại -phường [[Phường Đúc]], [[Huế]])<ref name=":2" />. Do không có con trai nối dõi nên ông được thờ ở đền Triển Thân. Năm [[Hàm Nghi]] thứ nhất ([[1885]]), mùa thu, đem bài vị của ông hợp thờ ở đền Thân Huân<ref name=":1" />.
 
Quận công Miên Phong có một con trai (mất sớm) và 3 con gái<ref name=":1" />. Ông được ban cho bộ chữ ''Cách'' (革) để đặt tên cho các con cháu trong phòng<ref>''Đại Nam thực lục'', tập 6, tr.755</ref>.