Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Giới (Phật giáo)”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 15:
#Không dính líu chuyện tiền bạc phiền hà thế gian.
Năm giới đầu được áp dụng cho [[Cư sĩ]], Phật tử tại gia, và trong một số ngày đặc biệt có thể lên đến tám ([[Bố-tát]]).
Giới là những quy định tự nhiên trong đời sống thông thường, trong lúc đó [[Luật (Phật giáo)|Luật]] được hiểu là quy luật dành cho những người xuất gia, sống trong chùa chiền hay thiền viện. Giới được nhắc tới như một phần trong ba nhóm của [[Bát chính đạo]], một trong [[Tam học]] cũng là một của các hạnh [[Ba-la-mật-đa]].
Trong [[Ðại thừa]] [[Phật giáo]], người ta phân ra hai loại giới: Hiển và mật. Mười hiển giới tại đây có khác với mười giới nêu trên chút ít và có giá trị như nhau cho tăng, ni và cư sĩ (ngoài giới thứ 3), được ghi lại trong kinh ''[[Phạm võng kinh|Phạm võng]]'' (sa. ''brahmajālasūtra''):
#Bất sát sinh;
#Không lấy những gì người ta không cho;
#Không tà dâm;
#Không nói dối;
#Không mua bán rượu;
#Không nói về hành động xấu của người khác;
#Không tự khen mình, chê người;
#Sẵn lòng bố thí;
#Không giận hờn;
#Không phỉ báng Tam bảo.
:Mười giới
Mười hiển giới nêu trên rất quan trọng, có ích về khía cạnh đạo lí thế gian và cả khía cạnh cơ sở của một cuộc đời hành đạo xuất thế. Hành giả không thể tiến xa nếu thâm tâm còn vướng mắc vào những vọng
Dưới dạng Mật giới, hành giả nguyện rằng:
#Không lìa chính pháp;
#Không xao lãng việc tu tập;
#Không tham lam, không ích kỉ;
#Lúc nào cũng giữ lòng từ bi với chúng sinh;
#Không phỉ báng một tông phái nào của Phật giáo;
#Không bám chặt vào bất cứ cái gì;
#Không ôm ấp vọng tưởng;
#Khuyến khích chúng sinh phát tâm Bồ-đề;
#Thuyết giảng giáo pháp Ðại thừa cho những người theo Tiểu thừa;
#Luôn luôn bố thí cho chư vị Bồ Tát.
|