Khác biệt giữa bản sửa đổi của “William Howard Taft”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Phần giới thiệu được dịch từ Wiki tiếng Anh sang tiếng Việt và bao gồm phần lớn thông tin từ bản trước đó. Phần này có thể vẫn cần thêm nhiều sữa chữa diễn đạt hoặc câu chữ. Phần sự nghiệp chính trị là phần thông tin của bản trước đó có thể phát triển thêm
Dòng 48:
| signature =William Howard Taft Signature.svg
|}}
'''William Howard Taft''' ([[15 tháng 9]] năm [[1857]] – [[8 tháng 3]] năm [[1930]]) là [[ChínhTổng trịthống Hoa Kỳ|nhàTổng chính trịthống]], [[Tổngthứ thống27 của [[Hoa Kỳ]] thứ 27cũng [[Chánh án tòaTòa Thượngán thẩmTối cao Hoa Kỳ|Chánh án]] thứ 10 của [[Tòa án Tối cao Hoa Kỳ]]. SinhÔng ralà người duy nhất trong gialịch đìnhsử Hoa thếKỳ lựctừng chínhgiữ trịcả vùnghai chức vụ này. Taft được bầu làm Tổng thống năm 1908 và là người được Tổng thống [[OhioTheodore Roosevelt]] chọn sẵn để kế nhiệm chức vụ này. Tuy nhiên, Taftông bị lãnhđánh đạobại củabởi cánh[[Woodrow bảoWilson]] thủkhi tiếntái bộtranh củacử năm 1912 sau khi Roosevelt rời khỏi [[Đảng Cộng hòa (Hoa Kỳ)|Đảng Cộng hòa]] đầuđể tranh cử với tư cách ứng viên [[thếĐảng kỷTiến 20bộ]], một ngườikhiến tiêncho phongphiếu cảibầu tiếncho [[bangphe giaobảo thươngthủ mại(Cộng quốchòa tếvà Tiến bộ) bị phân chia. Năm 1921, Tổng thống [[Warren G. Harding]] bổ nhiệm Taft giữ chức Chánh án Toà án Tối Cao Hoa Kỳ,cựcông lựclàm kêuviệc gọiở cơ quan này cho hòađến bìnhkhi thếqua giớiđời.
 
Taft sinh năm 1857 trong gia đình có thế lực chính trị [[Cincinnati|Cincinati]], [[Ohio]]. Cha của ông, [[Alphonso Taft]], từng là [[Bộ trưởng Tư pháp Hoa Kỳ|Bộ trưởng Bộ Tư pháp]] và [[Bộ trưởng Chiến tranh Hoa Kỳ|Bộ trưởng Bộ Chiến tranh Hoa Kỳ]] (tiền thân [[Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ|Bộ Quốc phòng]] ngày nay). Taft học tại [[Đại học Yale]], và cũng như mẹ của mình, ông là thành viên của "Skull and Bones" (tạm dịch Sọ và Xương - một hội kín tại Đại học Yale). Sau khi trở thành luật sư, Taft được bổ nhiệm làm thẩm phán khi vẫn còn trong độ tuổi 20. Sự nghiệp ông tiếp tục phát triển nhanh chóng sau khi được đề cử giữ chức [[Tổng Biện lý Sự vụ Hoa Kỳ]] (chức vụ quan trọng thứ tư trong Bộ Tư Pháp) và chức Thẩm án [[Tòa án phúc thẩm vùng thứ sáu Hoa Kỳ]]. Năm 1901, Tổng thống [[William McKinley]] bổ nhiệm Taft giữ chức [[Toàn quyền Philippines]]. Năm 1904,Taft được Tổng thống Roosevelt đề cử giữ chức vụ Bộ trưởng Bộ Chiến tranh và được chọn để kế nhiệm chức Tổng thống. Mặc dù luôn có một khát khao trở thành Chánh án, Taft nhiều lần từ chối đề cử giữ chức vụ này tại Tòa án Tối cao Hoa Kỳ vì ông tin rằng sự nghiệp chính trị của mình quan trọng hơn hết.
 
Với sự giúp đỡ của Tổng thống đương nhiệm lúc bấy giờ Theodore Roosevelt, Taft dễ dàng có được sự đề cử của Đảng Cộng hòa để đứng ra đại diện đảng để tranh cử Tổng thống năm 1908. Ông cũng gặp không mấy khó khăn để đánh bại ứng cử viên [[Đảng Dân chủ (Hoa Kỳ)|Đảng Dân chủ]] [[William Jennings Bryans]] trong cuộc bầu cử vào tháng 11 năm đó. Khi làm việc tại [[Nhà Trắng|Nhà trắng]], ông tập trung các chính sách đối ngoại với [[Đông Á]] thay vì châu Âu, và liên tục can thiệp nhằm chống đỡ hoặc phế truất chính phủ [[Mỹ Latinh|Châu Mỹ Latin]]. Đồng thời, Taft mong muốn ban hành các chính sách giúp giảm mức thuế thương mại (một nguồn thu nhập lớn của chính phủ lúc bấy giờ), nhưng dự luật này sau cùng lại bị sửa đổi bằng cách tăng mức [[lãi suất]]. Chính quyền của Taft thường xảy ra xung đột giữa các phe cánh của Đảng Cộng hòa. Trong khi Taft thuộc phe ủng hộ việc ban hành các chính sách mang tính bảo thủ, vị Tổng thống tiền nhiệm và bạn thân của ông, Roosevelt, lại thuộc phe ủng hộ việc thông qua các chính sách tiến bộ. Ngoài ra, nhiều cuộc tranh cãi về các chính sách bảo tồn thiên nhiên và chống độc quyền trong kinh doanh thương mại cũng góp phần chia cắt đôi bạn thân này. Do đó, Roosevelt thách thức Taft trong cuộc bầu cử năm 1912 nhằm lấy lại vị trí tại Nhà trắng. Đứng trước thách thức đó, Taft đã dùng ảnh hưởng của mình để kiểm soát bộ máy tổ chức Đảng Cộng hòa, và điều này đã giúp ông giành thắng lợi suýt soát để trở thành ứng viên đại diện Đảng Cộng hòa trong cuộc bầu cử Tổng thống năm đó. Sau khi thất bại Roosevelt rời Đảng Cộng hòa và thành lập Đảng Tiến bộ để tự trở thành ứng viên Tổng thống. Sau cùng, sự việc này đã gây ra hiện tượng chia phiếu bầu (người dân phân vân không biết nên bầu cho Taft hay Roosevelt vì hai bên đều có nhiều nét tương đồng). Cuối cùng, Taft chỉ chiến thắng ở 2 bang [[Utah]] và [[Vermont]], và ứng viên Đảng Dân chủ Wilson giành chiến thắng trong cuộc bầu cử năm đó.
 
Sau khi rời Nhà trắng, ông trở về làm giáo sư tại Đại học Yale, nhưng vẫn tiếp tục các hoạt động chính trị và chống đối chiến tranh thông qua [[Liên minh Thực thi Hòa bình]] (League to Enforce Peace). Năm 1921, Tổng thống Harding đề cử Taft giữ chức vụ Chánh án Toà án Tối cao - một vị trí ông hằng mong muốn. Chánh án Taft là một người bảo thủ trong các vấn đề liên quan đến doanh nghiệp, và trong thời gian ông giữ chức vụ này, nước Mỹ có sự phát triển về mặt dân quyền. Vì sức khỏe yếu, ông nộp đơn xin từ chức vào tháng 2 năm 1930 và qua đời một tháng sau đó. Ông an nghỉ tại [[Nghĩa trang quốc gia Arlington|Nghĩa trang Quốc gia Arlington]] và là người đầu tiên từng giữ cả 2 chức vụ Tổng thống và Chánh án từng được chôn ở đây. Taft thường được các nhà sử học xếp ở mức trung bình trên bảng [[Xếp hạng các tổng thống Hoa Kỳ trong lịch sử|xếp hạng các vị Tổng thống trong lịch sử nước Mỹ]].
 
== Sự nghiệp chính trị ==
Taft là lãnh đạo của cánh bảo thủ tiến bộ của [[Đảng Cộng hòa (Hoa Kỳ)|Đảng Cộng hòa]] đầu [[thế kỷ 20]], một người tiên phong cải tiến [[bang giao thương mại quốc tế]] và cực lực kêu gọi cho hòa bình thế giới.
 
Taft trải qua nhiều chức vụ trong Chính phủ Hoa Kỳ, [[Luật sư]] tòa thượng thẩm, chính án liên bang, tổng toàn quyền Mỹ tại [[Philippines]] và bộ trưởng [[Bộ chiến tranh Hoa Kỳ]] trước khi được bạn thân là tổng thống [[Theodore Roosevelt]] đề cử ông ra ứng cử tổng thống.