Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đạo mộ bút ký (tiểu thuyết)”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 127:
* '''Trương Khởi Linh''' ({{Lang-zh|張起靈}}): người thường xưng gọi là '''Tiểu Ca''' (小哥), vì luôn im lặng nên Ngô Tà lén gọi '''Muộn Du Bình''' (悶油瓶; nghĩa là ''"Cái bình kín tiếng"'' hay đơn giản hơn là ''"Hũ nút"'')<ref>Nguyên văn câu biệt danh là [闷声不吭的拖油瓶; Muộn thanh bất hàng đích tha du bình], tức ''"Một thằng con ghẻ một tiếng cũng không nói"''.<br>Cụm từ [Tha du bình; 拖油瓶] là một [[danh từ]] mang nghĩa tiếng lóng, chỉ đến ''"Con của bà vợ với chồng trước sau đó lại tái giá"''. Đây là một dạng phương ngữ, tiếng lóng mà không phải một danh từ chính quy, nghĩa đen của từ này là ''"Kéo cái bình dựng dầu theo"''. Một cách nói khác của nó là [Tha hữu bệnh; 拖有病].<br>Vì là gọi tắt và để đánh vào cái sự kín tiếng của nhân vật, các fan đọc truyện đều gọi thành ''"Cái bình kín miệng"'' dù câu chửi nguyên văn của Ngô Tà không liên quan gì đến cái bình nào cả.</ref>. Tính không nói chuyện của anh còn được người ngoài gọi là '''Á Ba Trương''' (啞巴張; ''"Á Ba"'' là câm điếc, tức ''"Trương câm điếc"''), trong thời kỳ ở cùng Tiểu Trương Ca (Trương Hải Diêm) mà được gọi thành '''Đại Trương Ca''' (大張哥).
:Một thanh niên có quá khứ bí ẩn, Tộc trưởng đương nhiệm và rất có khả năng là cuối cùng của một gia tộc huyền bí ở [[Trường Bạch Sơn]]. Anh thường được thuê làm trợ lý cho nhiều cuộc trộm mộ và rất có kinh nghiệm. Thân thủ tuyệt đỉnh, có hai ngón tay rất dài chuyên dùng dò xét cơ quan cổ mộ, trên ngực có hình xăm [[Kỳ lân]] bằng mực từ [[máu]] [[chim bồ câu]]. Rất ít điều được tiết lộ về anh, thậm chí cả tên thật. Cái tên Trương Khởi Linh là một cái tên truyền thống cho người đứng đầu của gia tộc họ Trương, trong đó ''"Khởi Linh"'' là ''"Người mang vác quan tài"'', bởi vì vai trò của Tộc trưởng là đảm nhiệm nhiệm vụ đưa các thành viên của Trương gia an táng tại Trương gia Cổ lâu. Có vai trò lớn trong việc bảo vệ bí mật 『'''Chung Cực'''; 終極』 - một bí ẩn nằm sau cửa Thanh Đồng trên Vân Đỉnh Thiên cung.
* '''Vương Bàn Tử''' ({{Lang-zh|王胖子}}): tự xưng '''Bàn gia''' (胖爷) cùng '''Mô Kim Hiệu úy''' (摸金校尉).
:Là một người trộm mộ đến từ phương Bắc, chuyên ở [[Phan Gia Viên]] bán đồ cổ, đồng đảng của Ngô Tà và Trương Khởi Linh trong suốt bộ truyện. Tuy rằng dáng người to béo nhưng thân thủ mạnh mẽ nhanh nhẹn, một nhà trộm mộ lành nghề có tiếng của Bắc phái. Đặc biệt yêu thích súng ống, hễ xuống cổ mộ thì luôn tìm cách để súng đao không rời người, có sở trường dùng [[bom]] công phá. Tuy thân thủ không so được Trương Khởi Linh, nhưng kinh nghiệm thực tế phong phú, trong hoàn cảnh mấu chốt đã nhiều lần giúp Ngô Tà thoát nạn. Tuy nhiên, tính cách ham thích kho báu đặc thù của người trộm mộ, nên thường bị Ngô Tà phàn nàn và bị xem là một điểm không đáng tin cậy.
 
=== Lão Cửu Môn và hậu nhân ===