Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Nam Tề”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động |
Không có tóm lược sửa đổi |
||
Dòng 177:
Năm 493, Thái tử Tiêu Trường Mậu chết, con là Nam quận vương Tiêu Chiêu Nghiệp (473 – 494) được phong làm Thái tôn. Năm 494, Vũ Đế chết, ủy thác việc nước cho người con thứ hai của ông là Tể tướng Cánh Lăng vương Tiêu Tử Lương (455 - 494) và Tây Xương hầu Tiêu Loan (452 – 498), Tiêu Chiêu Nghiệp lên ngôi, tiếp theo là Tân An vương Tiêu Chiêu Văn (480 - 494).
Tình hình bắt đầu không ổn định. Tể tướng Tuyên Thành vương [[Nam Tề Minh Đế|Tiêu Loan]], (con An Trinh vương Tiêu Đạo Sinh, anh Tề Cao Đế) nắm quyền trong triều. Dưới danh nghĩa phụng mệnh vua, Tiêu Loan đã thực hiện
Sự tùy hứng trong việc giết người này còn được làm trầm trọng hơn nữa sau khi Minh Đế chết và con trai ông [[Tiêu Bảo Quyển]] lên nối ngôi. Tiêu Loan đã dặn con một câu rằng: ''"Hành sự nhất thiết không thể để người ra tay trước"'', ý muốn nói Tiêu Bảo Quyển hãy ra tay trước để bảo vệ ngôi báu.
|