Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Urashima Tarō”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Đã cứu 2 nguồn và đánh dấu 0 nguồn là hỏng.) #IABot (v2.0.8
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
[[Tập tin:Matsuki_Heikichi(1899)-Urashima-p04.jpg|nhỏ|Urashima Tarō và công chúa Otohime của Horai, bởi Heikichi Matsuki (1899)]]
{{Nihongo|'''Urashima Tarō'''|浦島 太郎}} là nhân vật chính của một câu chuyện [[cổ tích]] Nhật Bản (''otogi banashi''), theo một phiên bản hiện đại thường được biết đến thì chàng là một [[ngư dân]] được tưởng thưởng vì đã giải cứu một con rùa và được đưa xuống [[Long Cung]] (Ryūgū-jō) dưới đáy biển. Tại đó, chàng được công chúa [[Otohime]] thết đãi như một phần thưởng. Chàng dành thời gian mà chàng tin là chỉ vài ngày với công chúa, nhưng khi chàng trở về quê nhà, chàng phát hiện ra mình đã ra đi ít nhất 100 năm. Khi chàng mở chiếc ''hộp trangcủa sức bị cấmbáu'' ([[tamatebako]]), được Otohime tặng cho khi chàng lên đường, chàng bị biến thành một cụ già.
==Khởi thủy==
Câu chuyện bắt nguồn từ truyền thuyết về '''Urashimako''' ('''Urashima no ko''' hoặc '''Ura no Shimako'''{{Efn|''Urashimako'' là tên gọi trung lập; cái tên thường được đọc là ''Urashima no ko'' trong quá khứ, nhưng các nhà phê bình và ấn bản trong bản in gần đây thích tên gọi ''Ura no Shimako'' hơn.}}) được ghi lại trong nhiều tác phẩm văn học có niên đại từ thế kỷ thứ 8, như ''[[Fudoki|Phong thổ ký]]'' của [[tỉnh Tango]], ''[[Nhật Bản thư kỷ]]'' và ''[[Vạn diệp tập]]''.
Dòng 14:
Một ngày nọ, một ngư dân trẻ tên Urashima Tarō đang câu cá thì thấy một đám trẻ đang [[Sở thú|tra tấn]] một con rùa nhỏ. Tarō cứu nó và thả nó trở lại biển. Ngày hôm sau, một con rùa khổng lồ đến gần chàng và nói với chàng rằng con rùa nhỏ mà chàng đã cứu là công chúa của Hoàng đế Biển cả, [[Ryūjin]], người muốn gặp chàng để cảm tạ chàng. Con rùa đã trao cho Tarō một cái mang cá như một phần thưởng và đưa chàng xuống Long Cung ([[Long Cung|Ryūgū-jō]]) dưới đáy biển. Tại đó, chàng gặp Hoàng đế và chú rùa nhỏ, hiện là một nàng công chúa đáng yêu, [[Toyotama-hime|Otohime]]. Ở mỗi một [[Phương (định hướng)|phương]] của cung điện là một mùa khác nhau.
 
Tarō ở lại dưới biển với Otohime được ba ngày thì cảm thấy nhớ nhà và mong muốn về nhà gặp cha mẹ, vì vậy chàng xin phép được về nhà. Công chúa nói rằng nàng rất tiếc khi chàng rời đi, nhưng chúc chàng khỏe mạnh và đưa cho chàng một chiếc hộp thần kỳ gọi là ''[[Hộp trang sức|tamatebako]]'' (Hộp của báu) sẽ bảo vệ chàng khỏi bị tổn thương, nhưng nàng cảnh báo là đừng bao giờ mở ra dù có chuyện gì đi chăng nữa. Tarō chộp lấy cái hộp, nhảy lên lưng con rùa đã đưa chàng đến đó, và chẳng mấy chốc đã đến bờ biển.
 
Khi chàng trở về nhà, mọi thứ đã thay đổi rất nhiều. Nhà chàng, cha mẹ chàng và những người chàng biết đều đã ra đi. Khi chàng hỏi có ai biết một người đàn ông tên là Urashima Tarō không. Họ trả lời rằng họ đã nghe thấy ai đó tên chàng đã biến mất trên biển từ lâu lắm rồi. Chàng phát hiện ra rằng 300 năm đã trôi qua kể từ ngày chàng rời đi. Trong lúc bối rối, chàng vô tình mở chiếc hộp mà công chúa đã đưa cho chàng, một đám khói trắng tỏa ra. Chàng đột nhiên già đi, râu tóc bạc phơ, lưng còng xuống. Từ biển phát ra giọng nói buồn bã, ngọt ngào của công chúa: "Ta đã dặn chàng đừng mở cái hộp đó ra. Trong đó chỉ có tuổi già của chàng thôi... ".
Dòng 48:
Phiên bản ''Otogi Bunko'', mặc dù ở trạng thái thông thường là văn bản in, khác biệt đáng kể so với truyện kể thiếu nhi điển hình được xuất bản vào thời hiện đại: nhân vật chính không chuộc con rùa từ người khác để cứu nó, cũng không có yếu tố cưỡi rùa.{{Sfnp|Hayashi|2011}}{{Refn|Urashima did not ride the turtle until the early 18th century.{{sfnp|Hayashi|2001|p=41}}|group="lower-alpha"}}
 
Các văn bản nhóm I giống với phiên bản hiện đại hơn, vì nó chứa yếu tố Urashima mua rùa để cứu nó.{{Sfnp|Hayashi|2011|p=1}} Ngoài ra, nhóm này rõ ràng đặt tên công chúa là Otomime (hoặc "Kame-no-Otohime") {{Sfnp|Hayashi|2011|pp=10,14}}{{Sfnp|Hayashi|2011}}{{Sfnp|Hayashi|2011|pp=9,25}} trong khi nàng vẫn chưa được đặt tên trong nhóm ''Otogi Bunko''. Và thành ngữ ''[[Hộp thần kỳ|tamatebako]]'' hay "hộp trang sức cầmcủa taybáu" quen thuộc với độc giả hiện đại cũng được thấy trong văn bản chính của Nhóm I, chứ không phải các nhóm khác (ngoại trừ bài thơ nội suy).{{Refn|name=tamatebako-in-bunko|group="lower-alpha"}}{{Sfnp|Hayashi|2013}}{{Sfnp|Hayashi|2016}}
 
Cuộn hình ảnh trong tuyển tập của [[Thư viện Bodleian]], Đại học Oxford{{Efn|name="bodleina-shelfmark"}} cũng thuộc nhóm I.{{Sfnp|Hayashi|2011|pp=4,5}}{{Refn|Văn bản đầy đủ đã chuyển biên thành tiếng Nhật, xuất bản trong {{harvp|Hayashi|2013|pp=18–31}}.|group="lower-alpha"}}
 
Hayashi Kouhei đã nêu bật các đặc điểm của các văn bản của Nhóm I như sau: 1) Urashima chuộc một con rùa bị người khác bắt, 2) Thuyền đến để chuyển chàng đến [[Bồng Lai tam đảo|Horai]], 3) Bốn mùa trong Long Cung đã làm nguôi đi nỗi nhớ thay vì khơi gợi nỗi nhớ nhà, {{Efn|That is, it is opposite the situation in Group I.}} 4) Dân làng công nhận sự trường thọ của chàng đã làm lễ [[hỏa táng]] chàng{{Refn|And a Buddhist [[Sādhanā|training priest]] plays a role in convincing the villagers. This priest says Urashima lived 7000 years in the Takayasu, Keio, and Paris texts.{{sfnp|Hayashi|2011|p=13}} The [[Japanese Folk Crafts Museum|Nihon Mingeikan]] copy is a hybrid since it gives "700 years" here instead, and "Dragon Palace ([[Ryūgū]])" rather than "Horai".{{sfnp|Hayashi|2011|pp=13, 14}}|group="lower-alpha"}} 5) Khói từ ''[[Hộp thần kỳ|tamatebako]]'' bay đến Horai khiến Công chúa Otohime đau buồn.{{Sfnp|Hayashi|2011|pp=9,10}}
 
== Ghi chú ==