Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Elvis Presley”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động Sửa đổi di động nâng cao
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động Sửa đổi di động nâng cao
Dòng 163:
====Sự hợp tác với Leiber và Stoller, thông báo quân dịch====
 
Presley xuất hiện lần thứ ba và cũng là lần cuối cùng xuất hiện trên ''Ed Sullivan Show'' vào ngày 6 tháng 1 năm 1957—lần này, các cảnh quay chỉ đến thắt lưng. Một số nhà bình luận đãtuyên nóibố rằng Parker đã dànbố xếptrí sự thamxuất giahiện của kiểm duyệt để tạo ra sự xuất hiện công khai.{{sfn|Gibson|2005}}{{sfn|Clayton|Heard|2003|pp=117–18}} Sau sự kiện này, nhà phê bình [[Greil Marcus]] mô tả Presley "đã không tự trói buộc mình. BỏTừ đibỏ bộ quần áo nhạtôn nhẽotồn mà anh đã mặc trong hai chương trình đầu tiên, anh bước ra trong bộ trang phục kỳ dị của một tổng trấn, nếu không phải là một cô nàng trong hậu cung. Từ trang điểm cho đôi mắt, mái tóc xõa trên khuôngương mặt, khuôn miệng vô cùng gợi cảm, anh ấy như đang đóng vai [[Rudolph Valentino]] trong ''[[The Sheik (phim)|The Sheik]]'', với tất cả những góc chết."{{sfn|Marcus|2006}} Để kết thúc, thể hiện tầm ảnh hưởng của mình và chấp nhận mong muốn của Sullivan, Presley đã hát ca khúc mang tinh thần nhẹ nhàng, "[[Peace in the Valley]]". Cuối chương trình, Sullivan tuyên bố Presley là "một chàng trai tốt, đàng hoàng thực sự".{{sfn|Keogh|2004|p=90}} Hai ngày sau, ban soạn thảo Memphis thông báo rằng Presley được xếp loại 1-A và có thể sẽ nhậpthực hiện chế độ quân ngũdịch vào năm đó.{{sfn|Guralnick|Jorgensen|1999|p=95}}
 
Mỗi đĩa đơn trong số ba đĩa đơn của Presley phát hành vào nửa đầu năm 1957 đều đứng vị trí số một: "[[Too Much (bài hát của Elvis Presley)|Too Much]]", "[[All Shook Up]]" và "[[(Let Me Be Your) Teddy Bear]]". Đã là một ngôi sao quốc tế, ông thu hút sự chú ý của những người hâm mộ ngay cả khi chưa phát hành sản phẩm âm nhạc chính thức. Dưới tiêu đề "Presley Records a Craze in Soviet", ''[[The New York Times]]'' đưa tin rằng việc ép nhạc của ông lên các đĩa X-quang đang khiến giá thành cao ở [[Leningrad]].{{sfn|Salisbury|1957|p=4}} Giữa các buổi quay phim và ghi hình liên tục, Presley 22 tuổi cũng có được thời gian rảnh rỗi để mua một căn biệt thự 18 phòng [[Graceland]] vào ngày 19 tháng 3 năm 1957 với mức giá 102.500 đô la. Biệt thự cách trung tâm thành phố Memphis khoảng 9 dặm (14 km) về phía nam cho chính bản thân ông và bốcha mẹ ông.<ref>{{Cite web|title=Graceland to Downtown Memphis|url=https://www.google.com/maps/dir/Graceland,+Elvis+Presley+Blvd,+Memphis,+TN+38116/Downtown+Memphis,+Memphis,+TN/data=!4m8!4m7!1m2!1m1!1s0x87d57d31cebd7225:0xfd48f1ff0c23cb11!1m2!1m1!1s0x87d57e97a0c5d443:0xcb7f27314d75b56!3e0!11m1!4b1?entry=s&sa=X&hl=en-us&ved=2ahUKEwjz9ZWk7KbvAhVRV80KHdvWAx0Q7zV6BAgDEA8|access-date=May 10, 2021|website=Graceland to Downtown Memphis|language=en}}</ref>{{sfn|Guralnick|1994|pp=395–97}}<ref>{{Cite web|last=Nix|first=Elizabeth|title=7 Fascinating Facts About Elvis Presley|url=https://www.history.com/news/7-fascinating-facts-about-elvis|access-date=May 10, 2021|website=HISTORY|language=en}}</ref> Trước khi mua nhà, Elvis đã thu âm ''[[Loving You (nhạc phim)|Loving You]]''—album nhạc phim cho bộ phim thứ hai của ông, được phát hành vào tháng 7. Đây là album quán quân thứ ba liên tiếp của Presley. Ca khúc chủ đề được viết bởi Leiber và Stoller, những người sau đó tiếp tục sáng tác bốn trong số sáu bài hát được thu âm tại các buổi quay phim cho ''[[Jailhouse Rock (phim)|Jailhouse Rock]]'', bộ phim tiếp theo của Presley. Nhóm nhạc sĩ đã giúp hoàn thiện ''Jailhouse'' một cách hiệu quả và phát triển mối quan hệ làm việc thân thiết với Presley, người đã coi họ như "bùa may mắn" của mình.{{sfn|Guralnick|1994|pp=406–08, 452}} "Anh ấy rất nhanh," Leiber nói. "Bất kỳ bản thu thử nào bạn đưa cho anh ấy, anh ấy đều thuộc lòng trong vòng mười phút."{{sfn|Fox|1986|p=178}} [[Jailhouse Rock (bài hát)|Ca khúc chủ đề]] trở thành bản hit số một tiếp theo, cũng như EP ''[[Jailhouse Rock (EP)|Jailhouse Rock]]''.
 
[[Tập tin:Elvis Presley and Judy Tyler in Jailhouse Rock trailer.jpg|thumb|left|Presley (trái) và [[Judy Tyler]] trong đoạn giới thiệu phim ''[[Jailhouse Rock (phim)|Jailhouse Rock]]'', phát hành tháng 10 năm 1957]]
Dòng 171:
Presley đã thực hiện ba chuyến lưu diễn ngắn trong năm, tiếp tục tạo ra phản ứng cuồng nhiệt của khán giả.{{sfn|Guralnick|1994|pp=399–402, 428–30, 437–40}} Một tờ báo ở [[Detroit]] cho rằng "rắc rối khi đến gặp Elvis Presley là bạn có thể bị giết."{{sfn|Guralnick|1994|p=400}} Các sinh viên [[Đại học Villanova|Villanova]] đã ném trứng vào ông ở [[Philadelphia]],{{sfn|Guralnick|1994|p=400}} và ở [[Vancouver]], đám đông gây náo loạn sau khi buổi biểu diễn kết thúc, phá hủy sân khấu.{{sfn|Guralnick|1994|p=430}} Frank Sinatra, người đã truyền cảm hứng cho sự ngất ngây và thất thanh của các cô gái tuổi teen trong những năm 1940, đã lên án hiện tượng âm nhạc mới. Trong một bài báo trên tạp chí, ông đã thẳng thắn chê bai rock and roll là "tàn bạo, xấu xa, thoái hóa, đồi bại.&nbsp;... Nó thúc đẩy nhiều phản ứng tiêu cực và phá hoại ở những người trẻ tuổi. Nó có mùi giả dối. Nó được hát, chơi và viết, phần lớn, bởi những kẻ ngu ngốc.&nbsp;... Loại thuốc kích dục bẩn thỉu này, tôi vô cùng lấy làm tiếc."{{sfn|Turner|2004|p=104}} Presley đáp lại: "Tôi ngưỡng mộ người đàn ông này. Anh ấy có quyền nói lên những gì anh ấy muốn. Anh ấy là một thành công lớn và là một diễn viên giỏi, nhưng tôi nghĩ anh ấy không nên nói điều đó&nbsp;... Đây là một xu hướng, giống như anh ấy đã từng đối mặt khi bắt đầu vào nhiều năm trước."{{sfn|Guralnick|1994|p=437}}
 
Leiber và Stoller ở lại trong phòng thu để thu âm ''[[Elvis' Christmas Album]]''. Vào cuối buổi thu âm, họ đã viết một bài hát ngay tại chỗ theo yêu cầu của Presley: "[[Santa Claus Is Back in Town]]", một bản nhạc blues đầy ẩn ý.{{sfn|Guralnick|1994|p=431}} Nó được phát hành vào dịp lễ đã nối dài chuỗi album quán quân của Presley lên con số bốn và trở thành [[Danh sách các album Giáng sinh bán chạy nhất ở Hoa Kỳ|album Giáng sinh bán chạy nhất từ trước đến nay tại Hoa Kỳ]],{{sfn|Grein|2008}}{{sfn|Caulfield|2016}} với doanh số hơn 20 triệu bản trên toàn thế giới.{{sfn|Baird|2017}} Cũng sau buổi thu âm, Moore và Black—chỉ nhận được mức lương hàng tuần rất khiêm tốn, không được chia sẻ thành công tài chính lớn nào từ Presley—đã từ bỏ. Mặc dù họ đã được trọng dụng trở lại trên nền tảng lương ngày một vài tuần sau đó, nhưng rõ ràng họ không còn là một phần quan trọng của Presley trong một khoảng thời gian.{{sfn|Guralnick|1994|pp=431–35}} Vào ngày 20 tháng 12, Presley nhận được thông báo nhập ngũ của mình. Ông được hoãn quân dịch để hoàn thành ''[[King Creole]]'' sắp tới, trong đó 350.000 đô la đã được Paramount và nhà sản xuất [[Hal Wallis]] đầu tư. Trước khi đến năm mới một vài tuần, "[[Don't (bài hát của Elvis Presley)|Don't]]", một sáng tác khác của Leiber và Stoller, đã trở thành ca khúc bán chạy số một thứ mười của Presley. Chỉ 21 tháng kể từ khi phát hành "Heartbreak Hotel" đã đưa ông lên đến đỉnh cao. Các buổi thu âm cho [[King Creole (nhạc phim)|nhạc phim ''King Creole'']] được tổ chức tại Hollywood vào giữa tháng 1 năm 1958. Leiber và Stoller đã đóng góp ba bài hát và một lần nữa tham gia thực hiện, đây là lần cuối cùng họ và Presley hợp tác chặt chẽ với nhau.{{sfn|Guralnick|1994|pp=448–49}} Như Stoller nhớ lại, người quản lý và đoàn tùy tùng của Presley đã tìm cách ngăn cản ông: "Anh ấy đã xarời cáchxa.&nbsp;... Họ giữ cho anh ấy riêng lẻbiệt."{{sfn|Fox|1986|p=179}} Một đoạn nhạc phim ngắn vào ngày 11 tháng 2 đã đánh dấu một sự kết thúc—đó là lần cuối cùng mà Black được biểu diễn cùng với Presley.{{sfn|Jorgensen|1998|pp=99, 105}} Ông mất năm 1965.{{sfn|"Bill Black"|1965}}
 
=== 1958–1960: Nghĩa vụ quân sự và người mẹ qua đời ===