Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Khuất Nguyên”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Đã cứu 1 nguồn và đánh dấu 0 nguồn là hỏng.) #IABot (v2.0.8
sửa lỗi chính tả, lùi hàng lại
Dòng 3:
'''Khuất Nguyên''' ([[chữ Hán]]: 屈原, 340 [[Công Nguyên|TCN]] - 278 [[Công Nguyên|TCN]]), tên thực '''Bình''' (平), [[biểu tự]] '''Nguyên'''<ref>台灣三民書局出版的《新譯四書讀本(增訂五版)》第269頁,增訂五版一刷 2012年1月 ISBN 978-957-14-5608-9</ref>, lại có biệt tự '''Linh Quân''' (霛均)<ref>Trong bài [[Ly tao]]: ''Danh dư viết Chánh Tắc hề, Tự dư viết Linh Quân'' - 名余曰正則兮,字余曰靈均</ref>, là một [[chính trị gia]], một [[nhà thơ]] yêu nước nổi tiếng thời [[Chiến Quốc]] thuộc [[nước Sở]] trong [[lịch sử Trung Quốc]].
 
Ông là người trong hoàng tộc nước Sở, làm chức Tả Đồ cho [[Sở Hoài vương]]. Ông học rộng, nhớ dai, giỏi về chính trị, lại có tài văn chương. Lúc đầu ông được vua yêu quý, sau có quan lại ganh tài ông, tìm cách hãm hại. Sở vương nghe lời gièm pha nên ghét ông. Ông âu sầu, ưu tư viết thiên [[Ly tao|Ly Tao]] để tả nỗi buồn bị vua bỏ. Ngoài tập Ly tao là tập thơ bất hủ của ông để lại, ông còn có nhiều sáng tác thơ khác như [[Sở từ]], [[Thiên Vấn]] (Hỏi trời)...
 
Đến cuối đời ông bị [[Sở Tương Vương]] đày ra [[Giang Nam]] (phía nam [[trường Giang|sông Dương Tử]]). Ông thất chí, tự cho mình là người trong sống trong thời đục, suốt ngày ca hát như người [[tâm thần|điên]], làm bài phú ''[[Hoài Sa]]'' rồi ôm một phiến đá, gieo mình xuống [[sông Mịch La]] tự tử.
Dòng 10:
 
== Tiểu sử ==
Khuất Nguyên xuất thân thế gia, dòng [[họ Khuất]] (屈氏). Họ Khuất cùng [[họ Chiêu]] (昭氏) và [[họ Cảnh]] (景氏) được xưng là ''Vương tộc tam tính'' (王族三姓). Khi mới trên đường công danh, ông từng nhận chức ''Tam Lư đại phu'' (三闾大夫), giải quyết mọi việc trong nội bộ của 3 họ Khuất, Chiêu, Cảnh. Nhà họ Khuất ở [[nước Sở]] từng có [[Khuất Trọng]], [[Khuất Hoàn]], [[Khuất Đáo]], [[Khuất Kiến]] đều từng nắm chức vụ cực kì quan trọng, vinh quang tột độbực.
 
Cha của ông là [[Bá Dung]] (伯庸), dòng họ Khuất đến đời ông thì không còn vẻ vang như trước.
Dòng 17:
Ông là người tính tình luôn thay đổi một cách kỳ dị thể hiện qua các trang viết của ông: vừa vui đã buồn, vừa cười đã khóc. Vừa muốn đi xa lại đổi ý. Đòi lên chầu Thượng đế lại muốn trở về [[cố hương]], rồi lại muốn [[tự sát|tự tử]].
 
Tình cảm của ông biểu hiện một cách trungchân thựcthật: mỗi một chữ là một tiếng thở dài lâm ly, một giọt nước mắt nãocủa ruộtsự bi ai. ÍtThế gian ít có một văn nhân nào đau khổ, thác loạn đến thế. Trong lờicuộc đối thoại với ông lão đánh cá,ông cũng chính là cách đểđã thể hiện những tâm sự của ông,bản thân. Khuất Nguyên đã nói với ông lão đánh cá: "''Cả đời đục cả, một mình ta trong; mọi người say cả, một mình ta tỉnh; bởi vậy nên ta phải bị bãi chức''".
 
Ông không chịuđành đoạn đem cái thân trong sạch mà để cho vật dơ bẩn dính vào mình được: "''Chẳng thà nhảy xuống sông Tương, vùi xác vào bụng cá, chớ sao đang trắng lôm lốp, lại chịu để vấy phải bụi dơ''".
 
== Nguồn gốc của Tết Đoan Ngọ ==
{{Chính|Tết Đoan Ngọ}}
 
Truyền thuyết Khuất Nguyên: Vào cuối thời [[Chiến Quốc]], có một vị đại thần nước Sở là Khuất Nguyên. Ông là vịmột trung thần nước Sở và còn là nhà thơ, nhà văn hoá nổi tiếng của Trung Quốc. Tương truyền ông là tác giả hai bài thơ [[Ly tao|Ly Tao]] và [[Sở từ]], nổi tiếng trong văn hóa cổ Trung Hoa, thể hiện tâm trạng buồn thảm khi đất nước suy vong. Do can ngăn vua Hoài Vương không được, lại bị gian thần hãm hại, ông đã uất ức gieo mình xuống sông Mịch La tự vẫn ngày mùng 5 tháng 5. Dân làng ở đó đã mang thuyền đến giữa dòng sông để cố gắng cứu vớt nhưng không thành. Để cho cá và các [[linh hồn]] của ma quỷ không lại gần được thi thể của ông họ đã đánh trống và vẩy nước bằng mái chèo của họ. Sau đó để tưởng nhớ, tỏcũng sựtỏ tiếclòng thương tiếc một con người trung nghĩa,.Vào mỗingày nămnày cứ đếnhàng ngày đónăm, dân [[Trung Quốc]] xưa lại làm bánh,bên ngoài quấn chỉ ngũ sắc bên ngoài (ý làm cho cá sợ, khỏi đớp mất) rồi bơi thuyền ra giữa sông, ném bánh xuống cúngđể tế bái Khuất Nguyên.
 
== Các tác phẩm ==