Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Vincenzo Bellini”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Đã cứu 2 nguồn và đánh dấu 0 nguồn là hỏng.) #IABot (v2.0.8
Thẻ: Trình soạn thảo mã nguồn 2017
Dòng 19:
Thất bại và buồn bực vì [[công việc]] ở thành [[Turina]] chưa vào đâu cả, Bellini đến [[Luân Đôn]], rồi lại qua [[Paris]]. Đặt chân đến [[thủ đô]] nổi tiếng này, nhà soạn nhạc Ý được chào đón nồng nhiệt và [[nhà hát Italien]] ký với ông một [[hợp đồng]]. Kết quả là buổi diễn đầu của ''[[I Puritani]]''. Năm ngày sau ngày đó, Bellini được nhận [[huân chương]] cao quý nhất của nước Pháp, [[Bắc Đẩu Bội tinh]]. Sau đó, vua của Napoli trao cho nhà soạn nhạc lớn [[huy hiệu]] của [[Accademia Borbonica]]. Bellini quyết định ở lại Paris và nghĩ đến những dự định trong [[tương lai]]. Ở đó, ông trở thành bạn thân của [[Frédéric Chopin]], [[Ferdinando Paer]] và [[Gioachino Rossini]].
===Qua đời===
Trong khi sự nghiệp đạt đến đỉnh cao, Bellini từ giã cuộc đời vào ngày [[23 tháng 9]] năm 1835, khi chưa đầy 34 tuổi, ở [[Puteaux]], gần Paris. Ông qua đời vì viêm ruột cấp tính quái ác. Trong đám tang vào ngày [[2 tháng 10]] năm đó, [[Luigi CherubniCherubini]] và Rossini đã đến và giữ [[quan tài]].
 
===Con người===
Những cuộc tình cuồng say khiến chúng ta khó hiểu về Bellini một cách đầy đủ. Ngay cả những người bạn và những người viết tiểu sử của ông cũng cho ý kiến khác nhau và tương đối [[mâu thuẫn]]. Florimo viết: "Một tâm hồn thuần khiết, đáng yêu, hiền lành, khiêm nhường nhưng dễ xúc động và thiếu thận trọng", trong khi đó [[Giovanni Ricordi]] lại cho rằng: "một con người nóng nảy, sôi sục, lúc nào cũng sẵn sàng bùng lên thành ngọn lửa". Rossini nói về Bellini như sau: "Anh ấy có một tâm hồn thật đẹp, một dáng vẻ sắc sảo, thanh tú và trang nhã". Ý kiến của [[Heinrich Heine]] thì cũng khác: "Tốt bụng và có phong cách khá quý phái. Tâm hồn ông chắc chắn là luôn luôn trong sạch và không bao giờ bị làm hoen ố bởi bất cứ âm mưu xấu xa nào". Và đây là ý của [[Ferdinand Hiller]]: