Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Người Đê”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Người Đê
 
Dòng 10:
Vào thời [[nhà Tấn]], năm bộ tộc bán du mục [[Hung Nô]] (匈奴), [[Yết]] (羯), [[Tiên Ti]] (鮮卑), Đê (氐), và [[người Khương|Khương]] (羌) chiếm giữa mièn bắc Trung Quốc. Thời kỳ này được gọi là "[[Ngũ Hồ Thập lục quốc]]". Trong thời kỳ này, người Đê cai trị nước [[Tiền Tần]] (351-394) và [[Hậu Lương]] (386-403).
 
Lãnh đạo của bộ tộc Đê là [[Phù Kiện]] (符堅), người sáng lập nên vương quốc [[Tiền Tần]] (前秦王國, 351-394 AD). Ông định đô tại Trường An (長安 nay là thành phố [[Tây An]]). Ông bổ nhiệm [[Vương Mãnh]] (王猛), một người Hán làm [[thừa tướng]]. Ông xây dựng nên một chính quyền Hán hóa ở mức vcaocao cho hình thành một độilực lượng bộ binh người Hán hùng mạnh bên cạnh đội kị binh người Đê của mình.
 
Năm 370 SCN, Phù Kiện chinh phạt các nước [[Tiền Yên]] và [[Tiền Lương]]. Kết quả là, Phù Kiện đã làm chủ toàn bộ miền bắc Trung Quốc. Sau đó, ông bắt tay vào một kế hoạch nhằm chinh phục miền nam Trung Quốc, lúc đó đang nằm dưới quyền cai trị của [[Đông Tấn]].