Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Campuchia”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Reverted to revision 65811151 by Keo010122Bot (talk) (TwinkleGlobal)
Thẻ: Lùi sửa
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 112:
'''Campuchia''' ([[tiếng Khmer]]: កម្ពុជា, ''Kămpŭchéa'', IPA: [kɑmpuˈciə]), tên chính thức là '''Vương quốc Campuchia''' ([[tiếng Khmer]]: ព្រះរាជាណាចក្រកម្ពុជា, ''Preăhréachéanachăk Kămpŭchéa''), còn có tên gọi khác nay ít dùng là '''''Cao Miên''''' và '''''Cam Bốt''''' (bắt nguồn từ tên [[tiếng Pháp]] ''Cambodge''),<ref>Đặng Thái Minh, "Dictionnaire vietnamien - français. Les mots vietnamiens d’origine française", ''Synergies Pays riverains du Mékong'', n° spécial, năm 2011. ISSN: 2107-6758. Trang 78.</ref> là một [[quốc gia có chủ quyền|quốc gia độc lập có chủ quyền]] nằm trên [[bán đảo Đông Dương]] ở vùng [[Đông Nam Á]]. Campuchia giáp với [[vịnh Thái Lan]] ở phía tây nam, [[Thái Lan]] ở phía tây bắc, [[Lào]] ở phía đông bắc và [[Việt Nam]] ở phía đông.
 
Campuchia có dân số hơn 15 triệu người. [[Phật giáo]] là [[quốc giáo]] chính thức và được hơn 97% dân số thực hành.<ref name="CIACB22">[https://www.cia.gov/library/publications/the-world-factbook/geos/cb.html Cambodia]. CIA World FactBook.</ref> Các nhóm dân tộc thiểu số của Campuchia bao gồm [[người Việt]], [[Người Hán|người Hoa]], người [[Người Chăm|Chăm]] và 30 [[Khmer Loeu|bộ tộc trên đồi núi]].<ref>{{Chú thích web|url=http://news.xinhuanet.com/english2010/culture/2010-08/03/c_13428465.htm|tựa đề=Cambodia to celebrate day for indigenous people near Angkor Wat|nhà xuất bản=News.xinhuanet.com|url lưu trữ=https://web.archive.org/web/20130825133021/http://news.xinhuanet.com/english2010/culture/2010-08/03/c_13428465.htm|ngày lưu trữ=ngày 25 tháng 8 năm 2013|ngày truy cập=ngày 15 tháng 3 năm 2013}}</ref> [[Thủ đô]] và [[thành phố]] lớn nhất là [[Phnôm Pênh|Phnom Penh]], trung tâm chính trị, kinh tế và văn hóa của Campuchia. Campuchia theo [[Quân chủ lập hiến|chế độ quân chủ lập hiến]] theo [[Quân chủ tuyển cử|hình thức tuyển cử]], đứng đầu là [[Quốc vương Campuchia|quốc vương]], hiện là [[Norodom Sihamoni]], được [[Hội đồng Tôn vương Campuchia|Hội đồng Tôn vương]] lựa chọn làm [[nguyên thủ quốc gia]]. Người [[Người đứng đầu chính phủ|đứng đầu chính phủ]] là [[Thủ tướng Campuchia|Thủ tướng]] [[Hun Sen]], nhà lãnh đạo không thuộc hoàng gia phục vụ lâu nhất ở [[Đông Nam Á]], nắm quyền từ năm [[1985]].
 
Năm 802 sau Công nguyên, [[Jayavarman II]] tự xưng là [[vua]], thống nhất các [[hoàng tử]] Khmer đang tham chiến ở [[Chân Lạp]] với tên gọi "Kambuja".<ref name="CHANDLER3">Chandler, David P. (1992) ''History of Cambodia''. Boulder, CO: Westview Press, {{ISBN|0813335116}}.</ref> Điều này đánh dấu sự khởi đầu của [[Đế quốc Khmer|Đế chế Khmer]], phát triển mạnh mẽ trong hơn 600 năm, cho phép các vị vua kế tiếp kiểm soát và gây ảnh hưởng trên phần lớn Đông Nam Á, đồng thời tích lũy quyền lực và tài sản khổng lồ. [[Đại Ấn Độ|Vương quốc Ấn Độ Dương]] đã tạo điều kiện cho việc truyền bá [[Ấn Độ giáo]] đầu tiên và sau đó là [[Phật giáo]] đến phần lớn Đông Nam Á và thực hiện nhiều dự án cơ sở hạ tầng tôn giáo khắp khu vực, bao gồm việc xây dựng hơn 1.000 ngôi đền và di tích chỉ riêng ở [[Angkor]]. [[Angkor Wat]] là công trình nổi tiếng nhất trong số những công trình kiến trúc này và được công nhận là [[Di sản thế giới|Di sản Thế giới]].
Dòng 118:
Vào thế kỷ 15, sau cuộc nổi dậy của [[Vương quốc Ayutthaya|Ayutthaya]], nơi trước đây thuộc quyền cai trị của [[Đế quốc Khmer|Đế chế Khmer]], Campuchia đã trải qua sự suy giảm quyền lực. Campuchia phải đối mặt với hai nước láng giềng ngày càng hùng mạnh, Ayutthaya của Thái Lan và triều Nguyễn của Việt Nam, và đánh dấu sự đi xuống của số phận Campuchia. Năm 1863, Campuchia trở thành một quốc gia [[Campuchia thuộc Pháp|bảo hộ của Pháp]], và sau đó được hợp nhất thành [[Liên bang Đông Dương|Đông Dương]] thuộc Đông Nam Á [[Liên bang Đông Dương|thuộc Pháp]].
 
Campuchia giành độc lập từ Pháp năm 1953. [[Chiến tranh Việt Nam]] kéo dài sang cả nước này vào năm 1965 với việc mở rộng [[Đường Trường Sơn|Đường mòn Hồ Chí Minh]] và thành lập [[Đường mòn Sihanouk]]. Điều này dẫn đến việc Mỹ ném bom Campuchia từ [[Menu hoạt động|năm 1969]] đến [[Thỏa thuận tự do hoạt động|năm 1973]]. Sau [[Đảo chính Campuchia 1970|cuộc đảo chính Campuchia năm 1970]], thành lập [[Cộng hòa Khmer]] cánh hữu thân Mỹ, [[Norodom Sihanouk|Quốc vương]] bị phế truất [[Norodom Sihanouk|Sihanouk]] đã ủng hộ kẻ thù cũ của mình, [[Khmer Đỏ]]. Với sự ủng hộ của chế độ quân chủ và [[Việt Nam Dân chủ Cộng hòa|Bắc Việt Nam]], Khmer Đỏ nổi lên thành một cường quốc, chiếm Phnom Penh vào năm 1975. Khmer Đỏ sau đó đã thực hiện chế độ [[diệt chủng Campuchia]] từ năm 1975 đến năm 1979, khi họ bị Việt Nam lật đổ và [[Cộng hòa Nhân dân Campuchia]] do Việt Nam hậu thuẫn, được [[Liên Xô]] hỗ trợ, trong [[Chiến tranh biên giới Tây Nam|Chiến tranh Campuchia - Việt Nam]].
 
Sau [[Hiệp định hòa bình Paris 1991|Hiệp định Hòa bình Paris năm 1991]], Campuchia được điều hành trong thời gian ngắn bởi một [[Cơ quan chuyển tiếp Liên Hợp Quốc tại Campuchia|phái bộ của Liên hợpHợp quốcQuốc]] điều hành trong mọt thời gian ngắn (1992–93). LHQ rút lui sau khi [[Tổng tuyển cử Campuchia, 1993|tổ chức bầu cử,]] trong đó khoảng 90% cử tri đã đăng ký bỏ phiếu. Cuộc [[Xung đột Campuchia (1997)|chiến giữa các phe phái năm 1997]] dẫn đến việc lật đổ chính phủ của Thủ tướng [[Hun Sen]] và [[Đảng Nhân dân Campuchia]], những người vẫn nắm quyền cho đến nay.
 
Campuchia là thành viên của [[Liên Hợp Quốc|Liên hợp quốc]] từ năm 1955, [[Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á|ASEAN]], [[Hội nghị cấp cao Đông Á]], [[Tổ chức Thương mại Thế giới|WTO]], [[Phong trào không liên kết|Phong trào Không liên kết]] và [[Cộng đồng Pháp ngữ|La Francophonie]]. Theo một số tổ chức nước ngoài, đất nước này có tình trạng [[Nghèo|nghèo đói]] phổ biến,<ref>{{Chú thích web|url=https://www.reuters.com/article/2014/09/28/us-cambodia-economy-idUSKCN0HN0YJ20140928|tựa đề=Consumerism booms as Cambodia embraces once-forbidden capitalism|tác giả=|tên=|ngày=|website=[[Reuters]]|ngày truy cập=ngày 28 tháng 10 năm 2014|archive-date = ngày 1 tháng 10 năm 2014 |archive-url=https://web.archive.org/web/20141001050010/https://www.reuters.com/article/2014/09/28/us-cambodia-economy-idUSKCN0HN0YJ20140928}}</ref> [[tham nhũng]] tràn lan,<ref>{{Chú thích web|url=http://www.freedomhouse.org/report/freedom-world/2013/cambodia-0|tựa đề=2013 Freedom House|tác giả=|tên=|năm=2013|website=[[Freedom House]]|ngày truy cập=ngày 6 tháng 4 năm 2014}}</ref> thiếu tự do [[chính trị]],<ref>{{Chú thích web|url=http://cpi.transparency.org/cpi2013/results/|tựa đề=2013 Corruption Perceptions Index|tác giả=|tên=|năm=2013|website=[[Transparency International]]|url lưu trữ=https://archive.today/20131203061004/http://cpi.transparency.org/cpi2013/results/|ngày lưu trữ=ngày 3 tháng 12 năm 2013|ngày truy cập=ngày 6 tháng 4 năm 2014}}</ref> [[chỉ số phát triển con người]] (HDI) ở mức thấp<ref name="UNDP">{{Chú thích web|url=http://hdr.undp.org/en/reports/global/hdr2013/|tựa đề=The 2013 Human Development Report – "The Rise of the South: Human Progress in a Diverse World"|nhà xuất bản=[[Human Development Report]] Office [[United Nations Development Programme]]|trang=144–147|ngày truy cập=ngày 2 tháng 3 năm 2013}}</ref> và tỷ lệ [[Nghèo|đói nghèo]] cao.<ref>Welthungerhilfe, IFPRI, and Concern Worldwide: [http://www.ifpri.org/sites/default/files/publications/ghi13.pdf 2013 Global Hunger Index – The challenge of hunger: Building Resilience to Achieve Food and Nutrition Security]. Bonn, Washington D. C., Dublin. October 2013.</ref><ref>{{Chú thích web|url=http://www.abc.net.au/7.30/content/2014/s4007692.htm|tựa đề=Cambodia's opposition leader says Australian asylum seeker deal will fund corruption|nhà xuất bản=[[Australian Broadcasting Corporation]]|ngày truy cập=ngày 28 tháng 10 năm 2014}}</ref><ref>{{Chú thích báo|url=http://thainews.prd.go.th/centerweb/newsen/NewsDetail?NT01_NewsID=WNSOC5703270010003|title=Thailand ranks 2nd in ASEAN for the best quality of life|last=Chueyprasit, Orapa|date=ngày 27 tháng 3 năm 2014|work=National News Bureau of Thailand|archive-url=https://web.archive.org/web/20140328130706/http://thainews.prd.go.th/centerweb/newsen/NewsDetail?NT01_NewsID=WNSOC5703270010003|archive-date=ngày 28 tháng 3 năm 2014|last2=Naasiri, Chaite}}</ref> Giám đốc Đông Nam Á của [[Tổ chức Theo dõi Nhân quyền]], David Roberts, mô tả Campuchia là một "liên minh tương đối độc tài thông qua một nền dân chủ bề ngoài".<ref name="ReferenceA">{{Chú thích sách|url=https://books.google.com/books?id=SnYWDAAAQBAJ&pg=PR9|title=Political Transition in Cambodia 1991–99: Power, Elitism and Democracy|last=David Roberts|date=ngày 29 tháng 4 năm 2016|publisher=Taylor & Francis|isbn=978-1-136-85054-7}} (section XI, "Recreating Elite Stability, July 1997 to July 1998")</ref> Về mặt [[hiến pháp]] là một [[Dân chủ tự do|nền dân chủ tự do]] [[Hệ thống đa đảng|đa đảng]],<ref>{{Chú thích web|url=https://pressocm.gov.kh/en/archives/9539/|tựa đề=CONSTITUTION OF THE KINGDOM OF CAMBODIA|ngày=ngày 25 tháng 1 năm 2017|website=pressocm.gov.kh|nhà xuất bản=Office of the Council of Ministers|ngày truy cập=ngày 4 tháng 9 năm 2019}}</ref> nhưng ''trên thực tế'' quốc gia này được quản lý theo [[Hệ thống đơn đảng|chế độ độc đảng]] kể từ [[Tổng tuyển cử Campuchia 2018|năm 2018]].<ref name="oneparty1">{{Chú thích báo|url=https://www.straitstimes.com/asia/se-asia/cambodian-parliament-launches-era-of-one-party-rule|title=Cambodian Parliament launches era of one-party rule|date=ngày 5 tháng 9 năm 2018|work=[[The Straits Times]]|access-date=ngày 26 tháng 7 năm 2019}}</ref><ref name="oneparty2">{{Chú thích báo|url=https://www.voacambodia.com/a/cambodia-set-to-become-one-party-state/4505605.html|title=Cambodia Set to Become One Party State|last=Boyle|first=David|date=ngày 30 tháng 7 năm 2018|work=[[Voice of America]]|access-date=ngày 26 tháng 7 năm 2019|publisher=VOA Cambodia}}</ref>
 
Trong khi [[thu nhập bình quân đầu người]] vẫn ở mức thấp so với hầu hết các nước láng giềng, Campuchia là một trong những [[Nước đang phát triển|nền kinh tế đang phát triển]] có [[Tăng trưởng kinh tế|tốc độ tăng trưởng]] nhanh nhất ở châu Á, với mức tăng trưởng trung bình 7,6% trong thập kỷ qua. Nông nghiệp vẫn là ngành kinh tế chủ đạo, với sự tăng trưởng mạnh mẽ của dệt may, xây dựng và du lịch dẫn đến đầu tư nước ngoài và thương mại quốc tế tăng.<ref>{{Chú thích báo|url=http://www.phnompenhpost.com/index.php/2011051849188/Business/cambodia-to-outgrow-ldc-status-by-2020.html|title=Cambodia to outgrow LDC status by 2020|date=ngày 18 tháng 5 năm 2011|work=[[The Phnom Penh Post]]|access-date=ngày 20 tháng 6 năm 2011}}</ref> [[Liên Hợp Quốc|Liên hợp quốc]] xếp Campuchia vào nhóm các [[Các nước kém phát triển nhất|quốc gia kém phát triển nhất]] trên thế giới. Chỉ số Nhà nước về Pháp quyền năm 2015 của Dự án Tư pháp Thế giới (Hoa Kỳ) xếp Campuchia thứ 125 trên 126 quốc gia, thấp hơn nhiều so với các quốc gia khác trong khu vực.<ref>{{Chú thích web|url=http://data.worldjusticeproject.org/|tựa đề=WJP Rule of Law Index® 2018–2019|website=World Justice Project|ngày truy cập=ngày 4 tháng 11 năm 2019}}</ref>
 
== Nguồn gốc tên gọi ==
Dòng 137:
Tên gọi "Chân Lạp" được dùng để chỉ nước Campuchia thời [[Lịch sử Campuchia (1431-1863)|hậu Angkor]], ứng với thời các [[chúa Nguyễn]] tại [[Việt Nam]]. Nhưng thật ra Chân Lạp, tên nước và người, chỉ tồn tại từ [[Thế kỷ 6|thế kỷ VI]] và chấm dứt vào [[Thế kỷ 9|thế kỷ IX]] ([[802]]). Kế tiếp thời Chân Lạp là thời Angkor với [[Đế quốc Khmer]] kéo dài đến [[Thế kỷ 15|thế kỷ XV]]. "Cao Miên" là [[danh từ]] thường được dùng để chỉ các triều đại Campuchia hậu Chân Lạp cho đến ngày nay. Cao Miên có thể dùng để chỉ [[Đế quốc Khmer]] nói riêng, hoặc nước Campuchia hay người Campuchia nói chung.
 
Trong [[Đại Nam liệt truyện|sử triều Nguyễn]], do từ ''Cao Miên'' phạm húy tên Miên Tông của vua [[Thiệu Trị]] nên vẫn gọi tên cũ là Chân Lạp, tới năm Thiệu Trị thứ 7 mới gọi lại đúng tên Cao Miên nhưng đọc trạichệch đi thành ''Cao Man''.<ref>''"'''Cao Man''' có tên nữa là nước '''Chân Lạp''', lại một tên nữa là nước '''Cao Miên'''. Lúc đầu đời [[Thiệu Trị]] tránh tên húy [Miên Tông] vẫn gọi là Chân Lạp, đến năm thứ 7, đổi lại làm tên [Cao Man] bây giờ)."'' Quốc sử quán triều Nguyễn, [[Đại Nam liệt truyện]]. Nhà Xuất Bản Thuận Hóa. Tập 02.</ref>
 
== Lịch sử ==
Dòng 159:
Trong các thế kỷ 3, 4 và 5, các [[Đại Ấn Độ|quốc gia Ấn Độ Dương]] của [[Phù Nam]] và người kế vị của nó, [[Chân Lạp]], đã hợp nhất ở Campuchia ngày nay và tây nam Việt Nam. Trong hơn 2.000 năm, Campuchia đã hấp thụ ảnh hưởng từ [[Ấn Độ]], truyền sang các nền văn minh Đông Nam Á khác mà ngày nay là Thái Lan và Lào.<ref name="BRIT">{{Chú thích bách khoa toàn thư|url=http://www.britannica.com/EBchecked/topic/90520/Cambodia|title=History of Cambodia|encyclopedia=Britannica.com|access-date =ngày 16 tháng 3 năm 2013}}</ref> Người ta còn biết rất ít về một số chính thể này, tuy nhiên các biên niên sử và hồ sơ triều cống của Trung Quốc có đề cập đến chúng. Người ta tin rằng lãnh thổ Phù Nam có thể đã nắm giữ cảng mà nhà địa lý học người Alexandria [[Claudius Ptolemaeus|Claudius Ptolemy]] gọi là " [[Văn hóa Óc Eo|Kattigara]] ". Các biên niên sử Trung Quốc cho rằng sau khi Jayavarman I của Chân Lạp qua đời vào khoảng năm 681, tình trạng hỗn loạn xảy ra sau đó dẫn đến sự phân chia vương quốc thành Chân Lạp Đất và Chân Lạp Nước, vốn được cai trị lỏng lẻo bởi các hoàng tử yếu kém dưới sự thống trị của [[Java]].
 
[[Đế quốc Khmer|Đế chế Khmer]] đã phát triển từ những tàn tích này của Chân Lạp, trở nên vững chắc vào năm 802 khi [[Jayavarman II]] (trị vì khoảng 790-835) tuyên bố độc lập khỏi [[Java]] và tự xưng là [[Devaraja]]. Ông và những người theo ông đã thiết lập sự sùng bái [[God king|Chúa-vua]] và bắt đầu một loạt các cuộc chinh phạt để hình thành một đế chế phát triển mạnh mẽ trong khu vực từ thế kỷ 9 đến thế kỷ 15.<ref>{{Chú thích web|url=http://www.art-and-archaeology.com/seasia/ppenh/khmer01.html|tựa đề=Khmer Empire Map|nhà xuất bản=Art-and-archaeology.com|ngày truy cập=ngày 27 tháng 6 năm 2010}}</ref> Trong thời kỳ cai trị của [[Jayavarman VIII]], đế chế Angkor đã bị tấn công bởi quân đội [[Người Mông Cổ|Mông Cổ]] của [[Hốt Tất Liệt]], tuy nhiên nhà vua đã có thể muađã đượcdùng tiền mua hòa bình.<ref>[[George Cœdès|Cœdès, George]]. (1956) ''The Making of South East Asia,'' pp.127–128.</ref> Vào khoảng thế kỷ 13, các nhà sư từ [[Sri Lanka]] đã du nhập [[Phật giáo Thượng tọa bộ|Phật giáo Nguyên thủy]] đến Đông Nam Á.<ref>{{Chú thích web|url=http://asia.msu.edu/seasia/Cambodia/religion.html|tựa đề=Windows on Asia|url lưu trữ=https://web.archive.org/web/20070521010839/http://asia.msu.edu/seasia/Cambodia/religion.html|ngày lưu trữ=ngày 21 tháng 5 năm 2007}}</ref> Tôn giáo này lan rộng và cuối cùng thay thế [[Ấn Độ giáo]][[Phật giáo Đại thừa]] trở thành tôn giáo phổ biến của Angkor; tuy nhiên nó không phải là quốc giáo chính thức cho đến năm 1295 khi [[Indravarman III]] nắm quyền.<ref>[http://www.cambodia-travel.com/khmer/angkor-era3.htm Angkor Era – Part III (1181–1309 A.D)] {{Webarchive|url=https://web.archive.org/web/20121201053806/http://www.cambodia-travel.com/khmer/angkor-era3.htm |date = ngày 1 tháng 12 năm 2012}}, Cambodia Travel.</ref>
 
Đế chế Khmer là đế chế lớn nhất Đông Nam Á trong thế kỷ 12. Trung tâm quyền lực của đế chế là [[Angkor]], nơi có một loạt thủ đô được xây dựng trong thời kỳ cực thịnh của đế chế. Năm 2007, một nhóm nghiên cứu quốc tế của các nhà nghiên cứu sử dụng ảnh vệ tinh và kỹ thuật hiện đại khác đã kết luận rằng Angkor đã từng là thành phố thời kỳ tiền công nghiệp lớn nhất trên thế giới với mộtmức phát triển đô thị củalên tới {{Convert|2,9802980|km2|sqmi|0|abbr=off}} .<ref>{{Chú thích tạp chí|last=Evans|first=D.|year=2007|title=Proceedings of the National Academy of Sciences of the United States of America: A comprehensive archaeological map of the world's largest pre-industrial settlement complex at Angkor, Cambodia|url=http://www.pnas.org/content/104/36/14277.full|journal=Proceedings of the National Academy of Sciences|volume=104|issue=36|pages=14277–14282|doi=10.1073/pnas.0702525104|pmc=1964867|pmid=17717084|access-date=ngày 27 tháng 6 năm 2010}}</ref> Thành phố, nơiAngkor có thể có dân số lên đến một triệu người <ref>[https://web.archive.org/web/20110605004646/http://www.independent.co.uk/news/world/asia/metropolis-angkor-the-worlds-first-megacity-461623.html Metropolis: Angkor, the world's first mega-city], The Independent, ngày 15 tháng 8 năm 2007</ref> và [[Angkor Wat]], ngôi đền tôn giáo được biết đến và được bảo tồn tốt nhất tại địa điểm, vẫn là lời nhắc nhở về quá khứ của Campuchia với tư cách là một cường quốc lớn trong khu vực. Đế chế này mặc dù đã suy tàn, vẫn là một thế lực đáng kể trong khu vực cho đến khi sụp đổ vào thế kỷ 15.
 
=== Thời kỳ hậu Angkor ===
Dòng 174:
 
=== Thời kỳ người Pháp cai trị ===
Năm 1863, [[Norodom|Vua Norodom]], người được [[Vương quốc Rattanakosin|Xiêm La đưa lên ngôi]],<ref name="CHANDLER3"/> tìm cách bảo vệ Campuchia khỏi ách thống trị của Pháp. Năm 1867, [[Rama IV]] ký một hiệp ước với Pháp, từ bỏ [[Suzerainty|quyền độc tôn]] đối với Campuchia để đổi lấy quyền kiểm soát các [[Battambang|tỉnh Battambang]] và [[Siem Reap (tỉnh)|Siem Reap]] chính thức trở thành một phần của Xiêm. Các tỉnh này được nhượng trở lại cho Campuchia theo hiệp ước biên giới giữa Pháp và Xiêm năm 1907.
 
Campuchia tiếp tục là quốc gia [[Campuchia thuộc Pháp|bảo hộ của Pháp]] từ năm 1867 đến năm 1953, được quản lý như một phần thuộc địa của [[Liên bang Đông Dương|Đông Dương thuộc Pháp]], mặc dù [[Campuchia thuộc Nhật|bị đế quốc Nhật Bản chiếm đóng]] từ năm 1941 đến năm 1945.<ref name="Kamm">{{Chú thích sách|url=https://archive.org/details/cambodiareportfr00kamm|title=Cambodia: report from a stricken land|last=Kamm|first=Henry|publisher=Arcade Publishing|year=1998|isbn=1-55970-433-0|location=New York|page=[https://archive.org/details/cambodiareportfr00kamm/page/27 27]|author-link=Henry Kamm|url-access=registration}}</ref> Từ năm 1874 đến năm 1962, tổng dân số nước này tăng từ khoảng 946.000 người lên 5,7 &nbsp; triệu.<ref name="Population2">"[http://countrystudies.us/cambodia/40.htm Cambodia – Population]". [[Library of Congress Country Studies]].</ref> Sau cái chết của Vua Norodom vào năm 1904, Pháp thao túng việc lựa chọn nhà vua, và Sisowath, anh trai của Norodom, được lên ngôi. Ngôi vị bị bỏ trống vào năm 1941 với cái chết của Monivong, con trai của Sisowath, và Pháp chuyển giao cho con trai của Monivong, Monireth, cảm thấy ông ta có tư duy quá độc lập. Thay vào đó, [[Norodom Sihanouk]], cháu ngoại của Vua Sisowath lên ngôi. Người Pháp nghĩ rằng Sihanouk trẻ tuổi sẽ dễ dàng bị kiểm soát.<ref name="Kamm" /> Tuy nhiên, họ đã sai và dưới thời trị vì của Vua Norodom Sihanouk, Campuchia đã giành được độc lập từ Pháp vào ngày 9 tháng 11 năm 1953.<ref name="Kamm" />
 
=== ThờiĐộc kỳlập Sihanouk nắmchiến quyềntranh Việt Nam===
[[Tập tin:Mao_Sihanouk.jpg|trái|nhỏ|252x252px|[[Norodom Sihanouk]] và [[Mao Trạch Đông]] năm 1956]]
Campuchia trở thành một quốc gia quân chủ lập hiến dưới thời Quốc vương [[Norodom Sihanouk]]. Khi [[Liên bang Đông Dương|Đông Dương thuộc Pháp]] được trao trả độc lập, Campuchia mất hy vọng giành lại quyền kiểm soát [[đồng bằng sông Cửu Long]] nhưkhi đãPháp trao vùng này cho [[Việt Nam]]. Trước đây đồng bằng này là một phần của Đế chế Khmer, khu vực này do người Việt Nam kiểm soát từ năm 1698, với việc Vua [[Chey Chettha II|Chey Chettha II đã]] cho phép người Việt Nam đến định cư trong khu vực này nhiều thập kỷ trước năm 1698.<ref name="autogenerated1">{{Chú thích sách|title=Cambodia Report from a Stricken Land|url=https://archive.org/details/cambodiareportfr00kamm|last=Kamm|first=Henry|publisher=Arcade Publishing|year=1998|isbn=1-55970-507-8|location=New York|page=[https://archive.org/details/cambodiareportfr00kamm/page/23 23]|author-link=Henry Kamm}}</ref> Tại đây có hơn một triệu người [[Người Khmer (Việt Nam)|Khmer Krom]] sinh sống. Sau này Khmer Đỏ đã cố gắng thực hiện các cuộc xâmtấn lượccông Việt Nam để phục hồi lãnh thổ, mộtđiều này phần nào dẫn đến việc Việt Nam xâm lược Campuchia và lật đổ Khmer Đỏ.
 
Năm 1955, Sihanouk thoái vị để cha tham gia chính trường và được bầu làm thủ tướng. Sau khi cha của Sihanouk qua đời vào năm 1960, Sihanouk một lần nữa trở thành nguyên thủ quốc gia, lấy danh hiệu vươngThái tử. Khi [[Chiến tranh Việt Nam]] tiến triển, Sihanouk áp dụng chính sách [[Trung lập (quan hệ quốc tế)|trung lập]] chính thức trong [[Chiến tranh Lạnh]]. Sihanouk cho phép cộng sản Việt Nam sử dụng Campuchia như một nơi ẩn náu và một con đường tiếp tế vũ khí và viện trợ khác cho các lực lượng vũ trang của họ đang chiến đấu ở miền Nam Việt Nam. Chính sách này bị nhiều người Campuchia cho là nhục nhã. Vào tháng 12 năm 1967, nhà báo Stanley Karnow của Washington Post được Sihanouk cho biết nếu Mỹ muốn ném bom vào các mật khu của cộng sản Việt Nam, ông sẽ không phản đối, trừ khi người Campuchia bị giếtchết.<ref>Washington Post, ngày 29 tháng 12 năm 1967</ref>
 
Thông điệp tương tự đã được chuyển tới phái viên [[Chester Bowles]] [[Lyndon B. Johnson|của Tổng thống Mỹ Johnson]] vào tháng 1 năm 1968.<ref>Morris, p. 44, {{ISBN|0804730490}}.</ref> Tuy nhiên, trước công chúng, Sihanouk bác bỏ quyền của Mỹ sử dụng các cuộc không kích ở Campuchia, vào ngày 26 tháng 3, ông nói rằng "''các cuộc tấn công tội phạm này phải dừng lại ngay lập tức và dứt khoát''". Vào ngày 28 tháng 3, một cuộc họp báo đã được tổ chức và Sihanouk kêu gọi các phương tiện truyền thông quốc tế: "''Tôi kêu gọi các bạn công bố ra nước ngoài lập trường rất rõ ràng về Campuchia — nghĩa là, trong mọi trường hợp, tôi sẽ phản đối tất cả các vụ đánh bom trên lãnh thổ Campuchia với bất kỳ lý do gì.''" Tuy nhiên, sự phản đối của Sihanouk đã bị phớt lờ và các vụ đánh bom vẫn tiếp tục.<ref>''Bombing in Cambodia: Hearings before the Committee on Armed Services, U.S. Senate, 93d Cong., 1st sess.'', July/August 1973, pp. 158–160, the primary source on the "secret bombings".</ref> Các thành viên trong chính phủ và quân đội Campuchia trở nên bất bình với phong cách cai trị của Sihanouk cũng như việc ông ta rời bỏxa nước Mỹ.
 
=== Cộng hòa Khmer (1970-1975) ===
 
Khi đến thăm Bắc Kinh năm 1970, Sihanouk đã [[Đảo chính Campuchia 1970|bị lật đổ bởi một cuộc đảo chính quân sự]] do Thủ tướng [[Lon Nol]] và Vương tử Sisowath [[Sisowath Sirik Matak|Sirik Matak]] lãnh[[Đảo đạochính Campuchia 1970|lật đổ trong một cuộc đảo chính quân sự]]. Sự ủng hộ của Hoa Kỳ đối với cuộc đảo chính vẫn chưa được chứng minh.<ref>Clymer, K. J., ''The United States and Cambodia'', Routledge, 2004, p.22</ref> Tuy nhiên, mộtngay khi cuộc đảo chính hoàn tất, chế độ mới, đã ngay lập tức yêu cầu cộng sản Việt Nam rời Campuchia,. Việc này đã khiến chế độ mới có được sự ủng hộ chính trị của Hoa Kỳ. Các lực lượng Bắc Việt và Việt Cộng, với nỗ lực tuyệt vọng để giữ lại các mật khu và đường tiếp tế từ Bắc Việt, ngay lập tức mở các cuộc tấn công vũ trang vào chính phủ mới. Nhà vua kêu gọi các tín đồ của mình giúp đỡ trong việc lật đổ chính phủ mới này, đẩy nhanhkhiến cuộc [[Nội chiến Campuchia|nội chiến]] được đẩy mạnh.<ref name="SIHNK">{{Chú thích sách|url=https://archive.org/details/mywarwithcia00noro|title=My War with the CIA, The Memoirs of Prince Norodom Sihanouk as related to Wilfred Burchett|last=Norodom Sihanouk|publisher=Pantheon Books|year=1973|isbn=0-394-48543-2|author-link=Norodom Sihanouk}}</ref>
 
Ngay sau đó, phiến quân [[Khmer Đỏ]] bắt đầu sử dụng hình ảnh nhà vua để được người dân hỗ trợ. Tuy nhiên, từ năm 1970 đến đầu năm 1972, xung đột Campuchia chủ yếu là giữa chính phủ và quân đội Campuchia, và các lực lượng vũ trang của miền Bắc Việt Nam. Khi họBắc Việt giành được quyền kiểm soát lãnh thổ Campuchia, những người cộng sản Việt Nam đã áp đặt một cơ sở hạ tầng chính trị mới, cơ sở hạ tầng này cuối cùng bị thống trị bởi những người cộng sản Campuchia, nay được gọi là Khmer Đỏ.<ref>[[Cambodia#Morris|Morris]], pp. 48–51.</ref> Trong khoảng thời gian từ 1969 đến 1973, [[Việt Nam Cộng hòa]] và lực lượng Hoa Kỳ đã [[Menu hoạt động|ném bom]] Campuchia trong một nỗ lực nhằm chống lại [[Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam|Việt Cộng]] và Khmer Đỏ.
 
Các tài liệu được tiết lộ từ các kho lưu trữ của Liên Xô sau năm 1991 cho thấy rằng việc Bắc Việt Nam cố gắng đánh chiếm Campuchia vào năm 1970 đã được thực hiện theo yêu cầu rõ ràng của Khmer Đỏ và được đàm phán bởi [[Nuon Chea]], người chỉ huy thứ hai của [[Pol Pot]] yêu cầu.<ref>Mosyakov, Dmitry (2004) [https://web.archive.org/web/20090101000000*/http://www.yale.edu/gsp/publications/Mosyakov.doc "The Khmer Rouge and the Vietnamese Communists: A History of Their Relations as Told in the Soviet Archives"], in Susan E. Cook, ed., ''Genocide in Cambodia and Rwanda'', Yale Genocide Studies Program Monograph Series No. 1, pp. 54 ff.: "In April–May 1970, many North Vietnamese forces entered Cambodia in response to the call for help addressed to Vietnam not by Pol Pot, but by his deputy Nuon Chea. Nguyen Co Thach recalls: "Nuon Chea has asked for help and we have liberated five provinces of Cambodia in ten days."" {{Chú thích web|url=http://www.yale.edu/gsp/publications/Mosyakov.doc|tựa đề=Archived copy|url lưu trữ=https://web.archive.org/web/20130309074636/http://www.yale.edu/gsp/publications/Mosyakov.doc|ngày lưu trữ=ngày 9 tháng 3 năm 2013|ngày truy cập=ngày 13 tháng 4 năm 2015}}</ref> Các đơn vị CộngBắc quânViệt chiếm nhiều vị trí của quân đội Campuchia trong khi [[Đảng Cộng sản Kampuchea]] (CPK) mở rộng các cuộc tấn công quy mô nhỏ vào các đường liên lạc. Để đối phó với cuộc xâm lược của Bắc Việt, Tổng thống Hoa Kỳ [[Richard Nixon]] tuyên bố rằng các lực lượng bộ binh Hoa Kỳ và Nam Việt Nam đã tiến vào Campuchia trong một chiến dịch nhằm tiêu diệt các khu căn cứ của CộngBắc quânViệt ở Campuchia (xem [[Chiến dịch Campuchia|Cuộc tấn công Campuchia]]).<ref>Short, Philip (2004) ''Pol Pot: Anatomy of a Nightmare'', Henry Holt & Co.: New York, p. 204, {{ISBN|0805080066}}.</ref> Mặc dù một số lượng đáng kể vũ khí, thiết bị quân sự đã bị quân đội Hoa Kỳ và Nam Việt Nam thu giữ hoặc phá hủy, việc ngăn chặn các lực lượng Bắc Việt Nam tỏ ra khó khăn.
 
Ban lãnh đạo của Cộng hòa Khmer đã bị cản trở bởi sự mất đoàn kết giữa ba nhân vật chính của nó: Lon Nol, [[Sisowath Sirik Matak|Sirik Matak]], em họ của Sihanouk, và lãnh đạo Quốc hội [[In Tam]]. Lon Nol vẫn nắm quyền, một phần vì không ai trong số những người khác chuẩn bị thay thế vị trí của ông. Năm 1972, hiến pháp được thông qua, quốc hội được bầu ra và Lon Nol trở thành tổng thống. Nhưng sự mất đoàn kết trong chính quyền, những vấn đề trong việc chuyển đổi một đội quân 30.000 người thành một lực lượng chiến đấu quốc gia với hơn 200.000 người, và nạn tham nhũng lan rộng đã làm suy yếu chính quyền dân sự và quân đội.
 
Các cuộc nổi dậy của Cộng sản ở Campuchia tiếp tục phát triển, được Bắc Việt Nam hỗ trợ bởibằng tiếp tế và hỗgiúp trợđỡ quân sự từ Bắc Việt Nam. Pol Pot và [[Ieng Sary]] khẳng định quyền thống trị của họ đối với những người cộng sản do Việt Nam đào tạo, nhiều người trong số họ đã bị thanh trừng. Đồng thời, lực lượng [[Đảng Cộng sản Kampuchea|CPK]] trở nên mạnh hơn và độc lập hơn với những người bảo trợ Việt Nam của họ. Đến năm 1973, [[Đảng Cộng sản Kampuchea|CPK]] đã chiến đấu chống lại các lực lượng chính phủ với ít hoặc không có sự hỗ trợ của quân đội Bắc Việt Nam, và họ kiểm soát gần 60% lãnh thổ và 25% dân số của Campuchia. Chính phủ Campuchia đã ba lần cố gắng không thành công trong việc đàm phán với quân nổi dậy, nhưng đếnkhông thành công. Đến năm 1974, các sư đoàn [[Đảng Cộng sản Kampuchea|CPK]] đã hoạt động công khai và một số lực lượng chiến đấu của quân đội Bắc Việt Nam đã di chuyển vào miền Nam Việt Nam. Quyền kiểm soát của Lon Nol bị giảm xuống các khu vực nhỏ xung quanh các thành phố và các tuyến đường giao thông chính. Hơn 2 triệu người tị nạn từ chiến tranh sống ở [[Phnôm Pênh|Phnom Penh]] và các thành phố khác.
 
Vào ngày đầu năm mới 1975, quân đội Cộng sản đã mở một cuộc tấn công, trong 117 ngày chiến đấu cam go nhất của cuộc chiến, đã làm sụp đổ Cộng hòa Khmer. Các cuộc tấn công đồng thời xung quanh vành đai Phnom Penh đã chèn ép các lực lượng Cộng hòa, trong khi các đơn vị [[Đảng Cộng sản Kampuchea|CPK]] khác áp đảo các căn cứ hỏa lực kiểm soát tuyến đường tiếp tế quan trọng ở hạ lưu sông Mekong. Một cuộc vận chuyển đạn dược và gạo do Hoa Kỳ tài trợ đã kết thúc khi Quốc hội từ chối viện trợ bổ sung cho Campuchia. Chính phủ Lon Nol ở Phnom Penh đầu hàng ngày 17 tháng 4 năm 1975, chỉ năm ngày sau khi phái bộ Hoa Kỳ sơ tán khỏi Campuchia.<ref>Short, Philip (2004) ''Pol Pot: Anatomy of a Nightmare'', Henry Holt & Co.: New York, p. 4, {{ISBN|0805080066}}.</ref>
Dòng 204:
[[Tập tin:TuolSlang3.jpg|nhỏ|Các phòng của [[Bảo tàng diệt chủng Tuol Sleng|Bảo tàng Diệt chủng Tuol Sleng]] chứa hàng nghìn bức ảnh do Khmer Đỏ chụp các nạn nhân của chúng.]]
[[Tập tin:Buddhist_Stupa_at_Choeung_Ek_killing_fields,_Cambodia.JPG|nhỏ|[[Choeung Ek]], một địa điểm nổi tiếng là ngôi mộ tập thể cho các nạn nhân diệt chủng trong thời kỳ Khmer Đỏ]]
Khmer Đỏ đến [[Phnôm Pênh|Phnom Penh]] và nắm quyền vào năm 1975. Do [[Pol Pot]] lãnh đạo, họ đổi tên chính thức của đất nước thành [[Campuchia Dân chủ|Kampuchea Dân chủ]]. Chế độ mới đã mô phỏng theo Trung Quốc thời Maoist trong thời kỳ [[Đại nhảy vọt]], ngay lập tức sơ tán dân chúng khỏi các thành phố, và gửi toàn bộ người dân đi tuần hành cưỡng bức đến các dự án công trình nông thôn. Họ đã cố gắng xây dựng lại nền nông nghiệp của đất nước theo mô hình của thế kỷ 11, loại bỏ y học phương Tây và phá hủy các ngôi đền, thư viện và bất cứ thứ gì được coi là phương Tây.
 
Ước tính có khoảng từ một đến ba triệu người bị chế độ Khmer Đỏ giết hại; con số được trích dẫn phổ biến nhất là hai triệu (khoảng một phần tư dân số Campuchia lúc đó).<ref name="Locard">{{Chú thích tạp chí|last=Locard|first=Henri|date=March 2005|title=State Violence in Democratic Kampuchea (1975–1979) and Retribution (1979–2004)|url=http://www.paulbogdanor.com/left/cambodia/locard.pdf|journal=[[European Review of History]]|volume=12|issue=1|pages=121–143|citeseerx=10.1.1.692.8388|doi=10.1080/13507480500047811}}</ref><ref name="CAS">{{Chú thích tạp chí|last=Kiernan|first=Ben|author-link=Ben Kiernan|year=2003|title=The Demography of Genocide in Southeast Asia: The Death Tolls in Cambodia, 1975–79, and East Timor, 1975–80|journal=Critical Asian Studies|volume=35|issue=4|pages=585–597|doi=10.1080/1467271032000147041|quote=We may safely conclude, from known pre- and post-genocide population figures and from professional demographic calculations, that the 1975–79 death toll was between 1.671 and 1.871 million people, 21 to 24 percent of Cambodia's 1975 population.}}</ref><ref name="Heuveline, Patrick 2001">{{Chú thích sách|title=Forced Migration and Mortality|url=https://archive.org/details/forcedmigrationm0000unse_t3v0|last=Heuveline|first=Patrick|publisher=[[National Academies Press]]|year=2001|isbn=978-0-309-07334-9|pages=[https://archive.org/details/forcedmigrationm0000unse_t3v0/page/102 102]–105|chapter=The Demographic Analysis of Mortality Crises: The Case of Cambodia, 1970–1979|quote=As best as can now be estimated, over two million Cambodians died during the 1970s because of the political events of the decade, the vast majority of them during the mere four years of the 'Khmer Rouge' regime. This number of deaths is even more staggering when related to the size of the Cambodian population, then less than eight million.&nbsp;... Subsequent reevaluations of the demographic data situated the death toll for the [civil war] in the order of 300,000 or less.}} cf. {{Chú thích web|url=https://sites.tufts.edu/atrocityendings/2015/08/07/cambodia-u-s-bombing-civil-war-khmer-rouge/|tựa đề=Cambodia: U.S. bombing, civil war, & Khmer Rouge|ngày=ngày 7 tháng 8 năm 2015|nhà xuất bản=[[World Peace Foundation]]|ngày truy cập=ngày 9 tháng 8 năm 2019}}</ref> Thời đại này đã sinh ra thuật ngữ [[Cánh đồng chết]], và nhà tù [[Bảo tàng diệt chủng Tuol Sleng|Tuol Sleng]] trở nên khét tiếng với lịch sử giết người hàng loạt. Hàng trăm nghìn người đã chạy qua biên giới sang nước láng giềng Thái Lan. Chế độ này nhắm vào [[Các nhóm dân tộc ở Campuchia|các nhóm dân tộc thiểu số]] một cách không cân đối. Người [[Người Chăm|Chăm]] Hồi giáo phải chịu những cuộc thanh trừng nghiêm trọng với khoảng một nửa dân số của họ bị tiêu diệt.<ref>Stanton, Gregory H. (ngày 22 tháng 2 năm 1992) [https://web.archive.org/web/20081011031122/http://www.genocidewatch.org/aboutgenocide/stantoncambodianlaw.htm The Cambodian Genocide and International Law], Yale Law School.</ref> Pol Pot quyết tâm giữ quyền lực và tước quyền của bất kỳ kẻ thù hoặc mối đe dọa tiềm tàng nào, và do đó gia tăng các hành động bạo lực và hung hãn chống lại người dân của mình.<ref>[http://www.mtholyoke.edu/~amamendo/KhmerRouge.html ""The Khmer Rouge and Pol Pot's Regime] {{Webarchive}}. Mount Holyoke University.</ref>
 
Hồi hương cưỡng bức vào năm 1970 và những cái chết trong thời kỳ Khmer Đỏ đã làm giảm dân số [[Người Campuchia gốc Việt|người Việt Nam]] ở Campuchia từ 250.000 đến 300.000 người năm 1969 xuống còn 56.000 người được báo cáo vào năm 1984.<ref name="Population2"/> Tuy nhiên, hầu hết nạn nhân của chế độ Khmer Đỏ không phải là người dân tộc thiểu số mà là người dân tộc Khmer. Các chuyên gia, chẳng hạn như bác sĩ, luật sư và giáo viên, cũng được nhắm mục tiêu. Theo [[Robert D. Kaplan]], "kính đeo mắt là thứ chết chóc như [[Huy hiệu vàng|ngôi sao vàng]] Do Thái" vì chúng được coi là dấu hiệu của trí thức.<ref name="kaplan">Kaplan, Robert D. (1996) ''The Ends of the Earth'', Vintage, 1996, p. 406, {{ISBN|0679751238}}.</ref>
 
Các tổ chức tôn giáo cũng không được Khmer Đỏ tha thứ. [[Tôn giáo]] bị đàn áp dã man đến nỗi phần lớn các [[Kiến trúc Khmer|kiến trúc lịch sử của Campuchia]], 95% các ngôi chùa Phật giáo của Campuchia, đã bị phá hủy hoàn toàn.<ref>{{Chú thích sách|url=https://books.google.com/books?id=la4kBQAAQBAJ&pg=PT23|title=The Worst World Disasters of All Time|last=Kevin Baker|date=ngày 3 tháng 11 năm 2014|isbn=978-1-4566-2343-2|page=23}}</ref>