Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Cổng thông tin:Cơ Đốc giáo”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
TCN (thảo luận | đóng góp)
nKhông có tóm lược sửa đổi
TCN (thảo luận | đóng góp)
cập nhật
Dòng 85:
<div style="display:block;border:1px solid #aaa;vertical-align: top; background-color:#f9f9ff;margin-bottom:10px;padding-bottom:5px;padding-left:5px;padding-right:4px;">
<h2 style="padding:3px; background:#738CBF; color:#fff; text-align:center; font-weight:bold; font-size:100%; margin-bottom:5px;margin-top:0;margin-left:-5px;margin-right:-4px;">Ảnh Chọn lọc</h2>
[[Image:TrinityDer viewverlorene Sohn Max Slevogt.jpg|320px300px|thumb|center|TuĐứa con hoang đàng trở việnvề, Troitse-SergiyevaMax LavraSlevogt]]
Nhẫn nại chờ đợi con người quay về với [[Thiên Chúa]] là một thông điệp như sợi chỉ đỏ xuyên suốt những trang [[Kinh Thánh]], từ [[Cựu Ước]] đến [[Tân Ước]].
'''Tu viện Troitse-Sergiyeva Lavra''' ([[tiếng Nga]]: Тро́ице-Се́ргиева Ла́вра) được xem là trung tâm tinh thần của [[Chính Thống giáo Nga]].
 
Dụ ngôn [[Đứa con hoang đàng]] là một ẩn dụ về tình yêu bao la và cao cả của Thiên Chúa, như người Cha đang mòn mỏi ngóng chờ đứa con hư hỏng hồi tâm, chợt thấy con mình trở về, đói rách tơi tả, người cha đã ôm chầm lấy con mà sung sướng thốt lên rằng, “Nó đã mất nay lại còn”.
Tọa lạc tại thị trấn Sergiyev Posad, 90 km đông bắc [[Moscow]], Tu viện Troitse-Sergiyeva Lavra được thành lập từ năm [[1345]], lúc đầu chỉ là một ngôi nhà thờ bằng gỗ trên đồi Makovets, nhằm tôn vinh [[Ba Ngôi|Chúa Ba Ngôi]].
 
Câu chuyện cảm động này được chép trong chương 15 của Phúc âm Lu-ca (câu 11-32).
Năm [[1993]], Tu viện Troitse-Sergiyeva Lavra được [[Liên Hiệp Quốc]] chọn vào danh sách [[Di sản Thế giới]].
</div>
</div>