Abdullah Öcalan ([2] sinh ngày 4 tháng 4 năm 1948), cũng được gọi là Apo[2][3] (gọi tắt cho cả tên Abdullah và từ "chú" trong tiếng Kurd),[4][5] là một nhà lãnh đạo quốc gia người Kurd và là một trong những thành viên sáng lập của tổ chức bạo động Đảng Công nhân Kurd (PKK)[6][7]

Abdullah Öcalan
Abdullah Öcalan năm 1997
Sinh1946-1948
Ömerli, Halfeti, tỉnh Şanlıurfa, Thổ Nhĩ Kỳ
Quốc tịchKurd
Tư cách công dânThổ Nhĩ Kỳ
Nghề nghiệpNhà sáng lập và lãnh tụ tổ chức bạo động PKK,[1]
Tổ chứcĐảng Công nhân Kurd (PKK), Koma Civakên Kurdistan (KCK)
Phối ngẫuKesire Yıldırım (24 tháng 5 năm 1978 – ?)
Người thânDilek Öcalan (cháu gái)
Osman Öcalan (anh em)
Mehmet Öcalan (anh em)

Öcalan bị Cơ quan tình báo Thổ Nhĩ Kỳ (MIT) bắt giữ vào năm 1999 với sự hỗ trợ của CIA tại Nairobi và đưa về Thổ Nhĩ Kỳ, nơi ông bị kết án tử hình theo Điều 125 của Luật hình sự Thổ Nhĩ Kỳ, liên quan đến việc thành lập các tổ chức có vũ trang.[8][9][10][11][12] Bản án đã được chuyển sang thành tù chung thân trường hợp trầm trọng, khi Thổ Nhĩ Kỳ bãi bỏ hình phạt tử hình để ủng hộ nỗ lực gia nhập thành viên của Liên minh châu Âu. Từ năm 1999 đến năm 2009, ông là tù nhân duy nhất trên đảo İmrali, ở biển Marmara [13][14][15] Öcalan bây giờ lập luận rằng giai đoạn chiến tranh có vũ trang đã qua và một giải pháp chính trị cho câu hỏi người Kurd nên được phát triển.[16] Cuộc xung đột giữa Thổ Nhĩ Kỳ và PKK đã dẫn đến hơn 40.000 người tử vong, bao gồm các thành viên PKK, quân đội Thổ Nhĩ Kỳ, và thường dân, cả người Kurd và Thổ Nhĩ Kỳ.[17]

Từ nhà tù, Öcalan đã xuất bản một số cuốn sách, cuốn sách mới nhất vào năm 2015. Khoa học của phụ nữ (Jineology), còn được gọi là Nữ quyền của người Kurd, là một hình thức của chủ nghĩa nữ quyền được ủng hộ bởi Öcalan [18] và sau đó là một nguyên lý cơ bản của chủ nghĩa dân tộc Kurd.[19]

Tiểu sử

sửa

Öcalan sinh ra ở Ömerli, một ngôi làng ở Halfeti, tỉnh Şanlıurfa ở phía đông Thổ Nhĩ Kỳ.[20] Trong khi một số nguồn tường thuật ngày sinh nhật của ông vào ngày 4 tháng 4 năm 1948, không có hồ sơ chính thức nào cho ông ta tồn tại, và chính ông ta tuyên bố không biết chính xác khi nào ông chào đời, ước tính năm 1946 hay 1947.[21] Ông là người lớn tuổi nhất trong số bảy người con.[22] Theo một số nguồn tin, bà của Öcalan là một người sắc tộc Turk và (ông đã từng tuyên bố rằng) mẹ ông cũng là một người sắc tộc Turk [23][24]. Theo Amikam Nachmani, giảng viên tại Đại học Bar-Ilan ở Israel, Öcalan không biết tiếng Kurd khi ông gặp ông ta vào năm 1991. Nachmani cho biết: "Ông [Öcalan] nói với tôi rằng ông ấy nói tiếng Thổ Nhĩ Kỳ, ra lệnh bằng tiếng Thổ Nhĩ Kỳ và suy nghĩ bằng tiếng Thổ."[25]

Tham khảo

sửa
  1. ^ Paul J. White, Primitive rebels or revolutionary modernizers?: the Kurdish national movement in Turkey, Zed Books, 2000, "Professor Robert Olson, University of Kentucky"
  2. ^ a b Political Violence against Americans 1999. Bureau of Diplomatic Security. tháng 12 năm 2000. tr. 123. ISBN 9781428965621.
  3. ^ “Kurdistan Workers' Party (PKK)”. Encyclopædia Britannica. Truy cập ngày 25 tháng 7 năm 2013.
  4. ^ Mango, Andrew (2005). Turkey and the War on Terror: 'For Forty Years We Fought Alone'. Routledge: London. tr. 32. ISBN 9780203687185. The most ruthless among them was Abdullah Öcalan, known as Apo (a diminutive for Abdullah; the word also means 'uncle' in Kurdish).
  5. ^ Jongerden, Joost (2007). The Settlement Issue in Turkey and the Kurds: An Analysis of Spatical Policies, Modernity and War. Leiden, the Netherlands: Brill. tr. 57. ISBN 9789004155572. In 1975 the group settled on a name, the Kurdistan Revolutionaries (Kurdistan Devrimcileri), but others knew them as Apocu, followers of Apo, the nickname of Abdullah Öcalan (apo is also Kurdish for uncle).
  6. ^ “Chapter 6—Terrorist Groups”. Country Reports on Terrorism. United States Department of State. ngày 27 tháng 4 năm 2005. Bản gốc lưu trữ ngày 26 tháng 5 năm 2005. Truy cập ngày 23 tháng 7 năm 2008.
  7. ^ Powell, Colin (ngày 5 tháng 10 năm 2001). “2001 Report on Foreign Terrorist Organizations”. Foreign Terrorist Organizations. Washington, DC: Bureau of Public Affairs, U.S. State Department.
  8. ^ “Fiasco in Nairobi”. Bản gốc lưu trữ ngày 6 tháng 5 năm 2009. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2016.
  9. ^ “Abdullah Ocalan: Is The Famed Kurdish Leader A Double Agent Working For Turkish Intelligence Against His Own Party, The PKK?”. International Business Times. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2016.
  10. ^ “Abdullah Öcalan'ı kim yakaladı?”. ngày 10 tháng 7 năm 2008. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2016.
  11. ^ “Bản sao đã lưu trữ” (PDF). Bản gốc (PDF) lưu trữ ngày 4 tháng 3 năm 2016. Truy cập ngày 12 tháng 11 năm 2017.
  12. ^ “Belgenet Öcalan Davası Gerekçeli Karar”. Bản gốc lưu trữ ngày 3 tháng 4 năm 2012. Truy cập ngày 12 tháng 11 năm 2017.
  13. ^ “Prison island trial for Ocalan”. BBC News. ngày 24 tháng 3 năm 1999.
  14. ^ Marlies Casier, Joost Jongerden, Nationalisms and Politics in Turkey: Political Islam, Kemalism and the Kurdish Issue, Taylor & Francis, 2010, p. 146.
  15. ^ Council of Europe, Parliamentary Assembly Documents 1999 Ordinary Session (fourth part, September 1999), Volume VII, Council of Europe, 1999, p. 18
  16. ^ Mag. Katharina Kirchmayer, The Case of the Isolation Regime of Abdullah Öcalan: A Violation of European Human Rights Law and Standards?, GRIN Verlag, 2010, p. 37
  17. ^ “Bir dönemin acı bilançosu”. Hürriyet (bằng tiếng Thổ Nhĩ Kỳ). ngày 16 tháng 9 năm 2008. Truy cập ngày 17 tháng 9 năm 2008.
  18. ^ Argentieri, Benedetta (ngày 3 tháng 2 năm 2015). “One group battling Islamic State has a secret weapon – female fighters”. Reuters. Bản gốc lưu trữ ngày 22 tháng 8 năm 2019. Truy cập ngày 24 tháng 11 năm 2016.
  19. ^ Lau, Anna; Baran, Erdelan; Sirinathsingh, Melanie (ngày 18 tháng 11 năm 2016). “A Kurdish response to climate change”. openDemocracy. Bản gốc lưu trữ ngày 12 tháng 11 năm 2017. Truy cập ngày 24 tháng 11 năm 2016.
  20. ^ “A Short Biography”. Partiya Karkerên Kurdistan / Kurdistan Workers Party. Bản gốc lưu trữ ngày 24 tháng 9 năm 2015. Truy cập ngày 2 tháng 2 năm 2015.
  21. ^ Kutschera, Chris (1999). “Abdullah Ocalan's Last Interview”. Bản gốc lưu trữ ngày 17 tháng 10 năm 2013. Truy cập ngày 15 tháng 10 năm 2013.
  22. ^ Aliza Marcus, Blood and Belief, New York University Press, 2007. (p.16)
  23. ^ Blood and Belief: The Pkk and the Kurdish Fight for Independence, by Aliza Marcus, p.15, 2007
  24. ^ Perceptions: journal of international affairs – Volume 4, no.1, SAM (Center), 1999, p.142
  25. ^ Turkey: Facing a New Millenniium: Coping With Intertwined Conflicts, Amikam Nachmani, p.210, 2003

Đọc thêm

sửa

Liên kết ngoài

sửa