Lục Yến (giản thể: 陆晏; phồn thể: 陸晏; bính âm: Lu Yan; ? – 280) là tướng lĩnh Đông Ngô thời Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc.

Lục Yến
Thông tin cá nhân
Sinh
Ngày sinh
thế kỷ 3
Nơi sinh
Tô Châu
Quê quán
Ngô Huyền
Mất280
Giới tínhnam
Gia quyến
Thân phụ
Lục Kháng
Gia tộchọ Lục quận Ngô
Quốc tịchĐông Ngô, Tây Tấn

Cuộc đời

sửa

Lục Yến quê ở huyện Ngô, quận Ngô thuộc Dương Châu, là cháu nội Lục Tốn, con trai thứ hai của Lục Kháng, không rõ mẹ là ai.[1]

Năm 274, Lục Kháng chết, Lục Yến tập tước Giang Lăng hầu. Tôn Hạo lại đem quân đội của Lục Kháng chia đều cho năm anh em Lục Yến, Lục Cảnh, Lục Huyền, Lục Cơ, Lục Vân quản lý. Yến được phong chức Tì tướng quân, Di Đạo giám.[1]

Năm 280, quân Tây Tấn tiến công, tướng Tấn là Vương Tuấn xuôi dòng từ Ích Châu đánh xuống, không gì cản nổi. Ngày 22 tháng 3, Lục Yến tử trận. Một ngày sau, em trai Lục Cảnh cũng tử trận.[1][2]

Trong văn hóa

sửa

Lục Yến không xuất hiện trong tiểu thuyết Tam quốc diễn nghĩa của La Quán Trung.

Tham khảo

sửa

Chú thích

sửa
  1. ^ a b c Trần Thọ, Bùi Tùng Chi chú, Tam quốc chí, Ngô thư, quyển 13, Lục Tốn truyện.
  2. ^ Phòng Huyền Linh, Tấn thư, Bản kỷ, quyển 3, Vũ Đế kỷ.