Lev Davidovich Landau

(Đổi hướng từ Lev D. Landau)

Lev Davidovich Landau (tiếng Nga: Лев Давидович Ландау) (22/1/19081/4/1968), một nhà vật lý Liên Xô nổi tiếng với những đóng góp trong vật lý lý thuyết.

Lev Davidovich Landau
Sinh(1908-01-22)22 tháng 1, 1908
Baku, Đế quốc Nga
Mất1 tháng 4, 1968(1968-04-01) (60 tuổi)
Moskva, Liên Xô
Trường lớpĐại học Saint Petersburg
Nổi tiếng vìSiêu hóa lỏng, Siêu dẫn
Giải thưởngGiải Nobel vật lý (1962)
Sự nghiệp khoa học
NgànhVật lý
Nơi công tácĐại học Quốc gia Kharkiv
HV Bách khoa Kharkiv
Viện Các vấn đề Vật lý
Các nghiên cứu sinh nổi tiếngAlexei Alexeyevich Abrikosov
Isaak Markovich Khalatnikov

Ông là viện sỹ Viện Hàn lâm Khoa học Liên Xô bầu năm 1946. Ông là Thành viên nước ngoài của Hội Hoàng gia Luân Đôn (1960), Viện Hàn lâm Khoa học Quốc gia Hoa Kỳ (1960), Hội Khoa học Hoàng gia Đan Mạch (1951), Viện Hàn lâm Khoa học và Nghệ thuật Hoàng gia Hà Lan (1956), Viện Hàn lâm Khoa học và Nghệ thuật Hoa Kỳ (1960) và Viện Hàn lâm Khoa học Leopoldina (1964), Hiệp hội Vật lý Pháp và Hiệp hội Vật lý Luân Đôn.

Ông đoạt giải Nobel Vật lý năm 1962 cho đóng góp trong Lý thuyết toán của sự siêu chảy. Ngoài ra là các danh hiệu hoặc giải thưởng: Anh hùng lao động xã hội chủ nghĩa (1954). Huy chương Max Planck (CH Liên bang Đức, 1960), Giải Fritz London (1960), Giải thưởng Nhà nước Liên Xô: Giải Lenin (1962) và ba lần Giải Stalin (1946, 1949, 1953).

Ví dụ: phương pháp ma trận mật độ ứng dụng trong cơ học lượng tử, lý thuyết lượng tử về nghịch từ, lý thuyết về hiện tượng siêu chảy, lý thuyết về chuyển pha bậc 2, lý thuyết Ginzburg-Landau về siêu dẫn, lý thuyết chất lỏng Fermi, sự tắt dần Landau trong vật lý plasma, điểm cực Landau trong điện động lực học lượng tử,...

Tham khảo

sửa

Liên kết ngoài

sửa