Vương quốc La Mã

Vương quốc La Mã (Tiếng La-tinh: Regnum Romanum, Tiếng Anh: Roman Kingdom) là giai đoạn đầu của nền văn minh La Mã cổ đại đặc trưng bởi chế độ quân chủ của thành La Mã (Roma) và các lãnh thổ của nó.

Về lịch sử hình thành Vương quốc, hiện không còn tài liệu ghi chép nào còn lại từ thời điểm ban đầu, những ghi chép sớm nhất còn lại là từ thời Cộng hòa và Đế Chế (Cộng hòa La Mã và Đế Chế La Mã) phần lớn đều dựa trên các truyền thuyết. Dù sao thì lịch sử của Vương quốc La Mã cũng bắt đầu cùng sự thành lập của thành phố vào năm 753 TCN (trước Công nguyên) với việc định cư quanh đồi Palatine, dọc sông Tiber ở miền Trung nước Ý, và kết thúc với việc hạ bệ nhà vua và thành lập nền Cộng hòa, khoảng năm 509 TCN.

Nội dung:

1 Nguồn gốc

2 Chế độ quân chủ

2.1 Tổng trưởng

2.2 Tổng giám mục

2.3 Tổng pháp chế

2.4 Chánh án

2.5 Bầu cử nhà Vua

2.6 Nghị sĩ

3 Các vị Vua huyền thoại của Vương quốc La Mã

3.1 Romulus

3.2 Numa Pompilius

3.3 Tullus Hostillius

3.4 Ancus Marcius

3.5 Lucius Tảrquinius Priscus

3.6 Servius Tullius

3.7 Lucius Tarquinius Superbus

4 Hệ thống hành chính công sau chế độ quân chủ

5 Ghi chú

6 Liên kết

7 Link dẫn ngoài

Nguồn gốc

Khu vực nơi thành lập Vương quốc La Mã và sau đó là Cộng hòa La Mã hay Đế quốc La Mã