Thành viên:TUIBAJAVE/Trung tâm nghiên cứu xung đột (phiên bản hạn chế)/Việt Ngữ Bách Khoa Thành Chiến: Văn Tuấn giáo chủ bất đắc kỳ tử cố sự

Văn Tuấn giáo chủ là một vị chí tôn uy quyền của Phi Á thần giáo, một người oai phong lẫm liệt trong chốn giang hồ, tung hoành ngang dọc trong giới võ lâm. Ngày 17 của Tháng Sáu mưa tầm tã, hay tin giáo chủ bất đắc kỳ tử. Cố sự khiến cả Việt Ngữ Bách Khoa Chi Quốc rúng động bàng hoàng. Hàng vạn người bán tín bán nghi. Hay tin giáo chủ qua đời, một người nông dân trồng mít tên là Tùy Bá lặn lội đường xa từ Mỹ Tho Thành bên bờ sông Tiền Giang lội bộ trèo đèo vượt suối 200 dặm Tàu để đến viếng thăm. Ôi, giáo chủ qua đời thật nghẹn ngào khôn tả, nhìn màu trắng tang tóc bên cỗ quan tài mà như đổ vỡ tâm can. Vị giáo chủ mà bao người quý mến thật đã đi xa, lìa bỏ cõi trần.


Hớp tách trà bên bàn khách rồi ngước nhìn lên bàn khói hương nghi ngút, hai dòng lệ Tùy Bá trào tuông như thác đổ. Ánh sáng nhạt nhòa hòa quyện tiếng kèn Một Bái Này tạo ra cảm xúc rối bời não nuột. Ngọn đèn cầy loe loét oái oan. Một người lớn tuổi của Phi Á thần giáo từ từ bước ra bàn khách, sau khi dò hỏi Tùy Bá đã thở phào một hơi sâu lắng.


"Đa tạ huynh đài đã có lòng không quảng ngại đường xa đến viếng thăm giáo chủ của chúng tôi. Để tôi kể cho nghe về thân thế giáo chủ mà chúng tôi vô cùng quý mến, và vì huynh đài đã có hỏi về cố sự chúng tôi cũng chẳng dấu diếm làm gì.


Văn Tuấn giáo chủ là người ở thôn Mỹ Điền, châu Long Hựu, Cần Sa Quốc. Xuất thân trong một gia đình thảo khấu chuyên cướp bóc trên sông Vàm Cỏ. Trong phim đất phương Nam có tập bé An ngồi trên ghe hàng bị thảo khấu cướp, chính là họ đó. Sau khi bị quân triều đình truy đuổi Văn Tuấn đã đến Sài Thành lập nghiệp vào năm Uy Ký thứ 9 (tức 2012 Dương lịch). Sau nhiều năm đánh nhau với Giang hồ Chợ Lớn đã được 1.256 cái chợ ở Sài Thành tôn lên làm minh chủ. Về sau lập ra Phi Á thần giáo, bí mật hoạt động trên khắp Việt Ngữ Bách Khoa Quốc.


Văn Tuấn giáo chủ có thân hình cao ráo, tuy không điển trai nhưng sức lực mạnh khỏe phi thường. Gương mặt hơi hốp mỏ hơi thô, mọc đầy mụn. Giáo chủ lấy vợ là người ở thành Tà An, do thân hình mập mạp, mặt mâm mà sinh con mặt hơi chè bè, bành bành. Ngay từ sớm giáo chủ đã cáo từ phu nhân mà lên đường quay lại Sài Thành để tiếp tục mưu sự đại nghiệp.


Vào năm Uy Ký thứ 17, trong một lần chạm trán với một nhân sĩ võ lâm là Đáo Thi Lão nhân, Văn Tuấn giáo chủ trọng thương dù đối phương thiệt mạng. Cũng trong năm đó, một cao thủ võ lâm là Nguyên Hải, anh ruột của Từ Hải trong Truyện Kiều đã đến Việt Ngữ Bách Khoa Thành bán sách Kim Bình Mai kiếm sống. Lúc này giáo chủ đang nắm quyền Thần giáo, lại muốn ra oai với triều đình nên đề cao vương pháp. Thấy sách của Hải nhiều ảnh tươi mát nên bắt bẻ. Hải trở về rủ Danh, một giang hồ ngụ tại thôn Đông Kinh, bản Phù Tang quyết chận đường làng đập giáo chủ. Do chơi chung với triều đình, A Phò bộ đầu đã can thiệp và đưa các bên ra Ủy ban hòa giải. Dưới ánh sáng của Chủ nghĩa Marx–Lenin, giáo chủ giác ngộ mà nói lời tạ tội.


Ba năm sau, giáo chủ nhận tiền 300 lượng vàng của Phan Kim tiểu thư, con gái cưng của Mô Nha Nhố Phủ. Giáo chủ định làm cú lớn chơi mạnh viết bài thơ ngợi ca Phan Kim tiểu thư rồi in thành nhiều bản cho người trong Thần giáo đi dán cột điện khắp nơi để lăng sê tên ả. A Vân – một nhân sĩ võ lâm, truyền nhân đời thứ ba của Đáo Thi Lão nhân nhận ra người mà ngày xưa đã bức hại người nhà của mình, quyết trả thù. Nhân cố sự A Khánh – đang ứng cử đại biểu hội đồng nhân dân cấp xã ở địa phương, biết anh ta là người ghét PR, lên nắm quyền sẽ nguy hại nên giáo chủ ra tay bức hại. Thấy vậy A Vân đã cùng A Khánh kéo băng xã hội đen tổng cộng 13 người chận đường đập giáo chủ. Giáo chủ tuy võ công cao cường, với Vu Khống kiếm pháp và Nín Ỉa thần chưởng cũng vất vả. A Vân dùng chiêu Úp Nồi Cơm đại pháp khiến giáo chủ trọng thương. Tình cờ Nhạc Nghị long nữ - tự là Tư Mã vô tình và Xiêm Nhi – tự Âu Dương vô địch, hai người nổi tiếng nhiều chuyện trong Trung Nguyên kiếm khách đi ngang qua thấy giáo chủ gặp nạn mà vào tương cứu. Thấy nguy, A Vân đã tháo lui. Thấy giáo chủ trọng thương, triều đình Mễ Tà Quý Kỵ cho người thu hồi quyền bảo kê của giáo chủ. Văn Tuấn giáo chủ buồn chán từ đó rượu chè be bét. Thường xuyên ngồi nhậu với Tà Rân đạo sĩ, chửi bới um sùm triều đình bất công này nọ.


Do mất quyền nên các đối tác làm ăn dần chuyển sang nơi khác, thu nhập ngày càng giảm sút. Ngân lượng trong Thần giáo ngày càng cạn kiệt. Giáo chủ chơi cú liều cho hàng ngàn tín đồ Phi Á thần giáo đi thu quyền bảo kê khắp nơi. Sau một cuộc điều tra bởi triều đình nhờ công cụ Chiếu yêu nhập khẩu từ nước ngoài, một lệnh bắt khẩn cấp tiến hành. Tín đồ Thần giáo bị diệt. Giáo chủ bị trúng một kiếm của Ô Pê Ra Tơ là con của Héc Tơ và nàng Ô Pê Ra, do vết thương quá nặng Văn Tuấn giáo chủ đã qua đời."


Nghe kể tới đây Tùy Bá cảm lạnh, thiệt không biết nói gì hơn.