Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Yulia Valerianovna Zhadovskaya”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n AlphamaEditor, General Fixes
Nguyen01 (thảo luận | đóng góp)
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
{{chú thích trong bài}}[[Tập tin:Yulia Zhadovskaya.jpg|nhỏ|phải|250px|Yulia Zhadovskaya]]
'''Yulia Valerianovna Zhadovskaya''' ([[tiếng Nga]]: Юлия Валериановна Жадовская, 29 tháng 6 năm 1824 – 28 tháng 7 năm 1883) là nữ [[nhà thơ]], [[nhà văn]] [[Nga]].
==Tiểu sử==
Yulia Zhadovskaya sinh làng [[Subbotino]], tỉnh [[Yaroslav]] trong một gia đình nguốn gốc quý tộc. Mẹ mất sớm, được gửi cho dì nuôi. Học ở trường [[Pansion]], tỉnh [[Kostroma]], biết làm thơ từ rất sớm. Thời gian học ở Pansion, Yulia Zhadovskaya yêu thầy giáo của mình nhưng không được sự ủng hộ của bố. Hai người phải chia tay nhau những hình ảnh người yêu đầu luôn xuất hiện trong thơ bà. Sau đó được bố đưa Yulia Zhadovskaya về [[Moskva]] và [[Sankt-Peterburg]] học tiếp. Yulia Zhadovskaya được làm quen với nhiều nhà thơ nổi tiếng và bắt đầu in thơ từ năm 1846.
 
Thơ của Yulia Zhadovskaya chịu sự ảnh hưởng của [[Nikolay Nekrasov]], gần gũi với những bài hát dân gian. Nhiều bài thơ của bà được phổ nhạc, trở thành những bài hát nổi tiếng đến tận ngày nay. Những mô-típ chính trong thơ bà là khóc cho tình yêu đã mất, hoài niệm về người tình cũ, sự khuất phục trước số phận, hy vọng về hạnh phúc và sự nhận thức cay đắng của kiếp phù du. Ngoài thơ, Yulia Zhadovskaya còn viết nhiều tiểu thuyết, truyện về đề tài tình yêu, hôn nhân và phụ nữ. Tuyển tập tác phẩm đầu tiên của bà được xuất bản năm 1885.
Dòng 13:
|- valign="top"
|
:''';Ты скоро меня позабудешь'''
: 
:Ты скоро меня позабудешь,
Dòng 30:
:Узнает могила одна!
: 
:''';Я все еще его, безумная, люблю!'''
: 
:Я все еще его, безумная, люблю!
Dòng 42:
:Когда я за него создателя молю.
: 
:''';Любви не может быть меж нами'''
: 
:Любви не может быть меж нами:
Dòng 59:
:И слезы вызовет из глаз.
|
:''';Anh sẽ quên em'''
: 
:Anh sẽ quên em như một giấc mơ
Dòng 76:
:Chỉ một mình ngôi mộ biết mà thôi.
: 
:''';Tôi điên rồ vẫn cứ yêu người ta'''
: 
:Tôi điên rồ vẫn cứ yêu người ta
Dòng 88:
:Tôi cầu trời ban phước cho người ta.
: 
:''';Hai chúng mình không thể yêu nhau'''
: 
:Hai chúng mình không thể yêu nhau
Dòng 104:
:Những nỗi khổ đau xưa tỉnh giấc
:Và trong mắt dòng lệ bỗng trào lên.
 
:''Bản dịch của Nguyễn Viết Thắng.''
|}