Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Bí tích Hòa Giải”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Bổ sung nội dung Thẻ: Đã bị lùi lại Soạn thảo trực quan |
Restored revision 70642357 by Phjtieudoc (talk): Nội dung quá dài, vi phạm bản quyền, ng đọc hoàn toàn có thể tìm kiếm những thông tin trên mạng, ngoài ra Wikipedia giữ tính trung lập, không đại diện hay mang những nội dung tôn giáo nào chưa được sửa lại thành dạng bách khoa (TwinkleGlobal) Thẻ: Lùi sửa |
||
Dòng 1:
{{Kitô giáo}}'''Bí tích Hòa Giải''' (còn gọi là '''Bí tích Hoán Cải''' hay '''Sám Hối''', '''Xưng Tội''', '''Tha Tội''', '''Giải Tội''', '''Bí tích của sự hối cải''', '''Bí tích Thống Hối''', '''Bí tích Xưng tội''', '''Bí tích ban ơn tha thứ''', '''Bí tích Giao Hòa''', '''Bí tích Cáo giải'''... Tiếng Anh: Sacrament of Penance) là một trong bảy [[Bí tích]] trong [[Giáo hội Công giáo Rôma]] và [[Chính thống giáo Đông phương]]. Bí tích Hòa Giải là Bí tích mà [[Giê-su|Chúa Giêsu]] đã lập để xá tội cho các hối nhân<ref>Hối nhân là những người đã ăn năn tội lỗi của mình.</ref> phạm tội từ khi lãnh nhận [[Bí tích Rửa Tội|Bí tích Rửa tội]] trở về sau để giao hòa người đó với Chúa và Hội Thánh.
Trong quá trình xưng tội, hối nhân phải xưng các "tội trọng" mình đã phạm và "tội nhẹ" có thể được xưng vì lý do đạo đức. Nếu chỉ mắc tội nhẹ mà lãnh Bí tích này thì được nhiều ơn ích thiêng liêng<ref name=":0" />. Theo giáo điều và thông lệ không thay đổi của Giáo hội, chỉ những người được tấn phong [[Giám mục]] và thụ phong [[Linh mục]] mới được quyền giải tội nhân danh [[Ba Ngôi|Thiên Chúa Ba Ngôi]].
[[Kháng Cách|Tin Lành]] không có Bí tích Hòa giải, họ không thông qua các linh mục để xưng tội mà họ xưng thú tội lỗi trực tiếp với Thiên Chúa.
Dòng 11:
Giáo lý Công giáo quan niệm rằng: Tội là bẻ gãy mối hiệp thông không những với Chúa mà với cả Hội Thánh. Vì thế, ta cần được Thiên Chúa tha thứ và cần giao hòa với Hội Thánh. Ý nghĩa đó được thể hiện đầy đủ trong Bí tích Hòa giải. "''Không ai có quyền tha tội ngoại trừ một mình Thiên Chúa''" (Mc 2,7)<ref>Phúc Âm theo Thánh Máccô, chương 2, câu 7</ref>. Đúng như thế. Nhưng Chúa Kitô chính là Thiên Chúa nên Ngài có quyền tha tội: "''Tội lỗi của con đã được tha''" (Mc 2,5)<ref>Phúc Âm theo Thánh Máccô, chương 2, câu 5</ref>. Sau đó, Ngài ban cho Hội Thánh quyền tha tội nhân danh Ngài (x. Ga 20,21-23). Đồng thời trong cuộc sống trần thế, khi Đức Giêsu tha tội cho ai, Ngài cũng đưa họ hội nhập cộng đoàn dân Chúa. Vì thế, khi trao cho các quyền tha tội, Ngài cũng trao cho các ông quyền giao hòa tội nhân với Hội Thánh: "''Các con cầm buộc ai, trên trời cũng cầm buộc. Các con cởi mở cho ai, trên trời cũng cởi mở''" (Mt 16,19)<ref>Phúc Âm theo Thánh Matthêu, chương 16, câu 19</ref>. Hội Thánh đã thực thi quyền bính Đức Giêsu trao phó trong cử hành Bí tích Hòa giải.
Trong suốt chiều dài lịch sử, hình thức cử hành có thể thay đổi, nhưng vẫn luôn luôn giữ cơ cấu nền tảng với hai yếu tố quan trọng: một là hành vi của hối nhân: thống hối, xưng tội, đền tội; hai là hành động của Thiên Chúa qua Hội Thánh: Giám mục và Linh mục nhân danh Chúa mà tha tội và ra việc đền tội cho hối nhân.<ref name=":1" />
==== Thời kì sơ khai (đầu Công nguyên đến thế kỉ VI) ====
====== Khoảng từ năm 90 - 150 ======
Kitô giáo thuở xưa, các tội nhân chỉ có duy nhất một lần để được tha tội đó là thông qua Phép Rửa (còn gọi phép Rửa tội hay Báp têm). Vào thời này, Hội Thánh còn rất ít tín hữu, họ chỉ là một cộng đồng nhỏ giữa đa số là "ngoại đạo". Giai đoạn này các Kitô hữu rất sùng đạo, họ có đức tin nồng nhiệt, một đời sống luân lý nghiêm khắc nên việc bị phạm tội nặng là rất hiếm. Trong bối cảnh như thế nên ta có thể suy đoán rằng ở giai đoạn này việc thiết lập ra một cách thức giải tội khác với việc lãnh nhận Phép Rửa là chuyện không được nghĩ đến.
Các bức thư mà các chức sắc Kitô giáo gửi cho các Giáo hội Tiểu Á mà các lời khuyên sám hối chỉ nhắc đến cụm từ "hãy sám hối" được nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Dường như Giáo Hội đã ý thức rất sớm rằng tội lỗi là một thực tế sẽ xảy ra trong đời sống của người đã chịu Phép Rửa và Giáo Hội là Giáo hội của các tội nhân. Chẳng hạn trong thư gửi tín hữu Côrintô của thánh Clêmentê viết vào khoảng năm 95 – 98 nhằm chấm dứt những chia rẽ trong cộng đoàn mà không ngần ngại gọi Giáo Hội là "nơi ẩn náu cho các tên trộm".
== Cách thức xưng tội ==
Các tài liệu hướng dẫn xưng tội có nhiều cách thức nhưng chỉ khác nhau về cách sử dụng ngôn từ và lời đối đáp giữa hối nhân với vị linh mục, về hệ thống cấu trúc và quy trình xưng tội thì vẫn thống nhất với nhau. Trong các sách giáo lý Công giáo ghi rằng việc xưng tội gồm 5 bước:
# Xin ơn [[Chúa Thánh Linh|Chúa Thánh Thần]] soi dẫn
Hàng 243 ⟶ 29:
# Xưng tội
# Đền tội
== Tham khảo ==
|