Phó bảng Cao Xuân Tiếu (高春肖, 1865 - 1939), quê làng Thịnh Mỹ, tổng Cao Xá, huyện Diễn Châu tỉnh Nghệ An, làm quan nhà Nguyễn đến chức Thượng thư, Hiệp biện đại học sĩ kiêm Tổng tài Quốc sử quán. Ông đỗ Phó bảng năm Ất Mùi (1895), triều Thành Thái[1]. Ông là con trưởng của quan đại thần Thượng thư bộ Học, Đông các đại học sĩ kiêm Tổng tài quốc sử quán Cao Xuân Dục.

Cao Xuân Tiếu
高春肖
Thông tin cá nhân
Sinh
Ngày sinh
1866
Nơi sinh
Nghệ An
Mất1939
Giới tínhnam
Gia quyến
Thân phụ
Cao Xuân Dục
Thân mẫu
Phan Thị Tiệp
Hậu duệ
Cao Xuân Tảo, Cao Xuân Huy
Chức quanThượng thư bộ Học
Nghề nghiệpchính khách
Quốc tịchnhà Nguyễn
Tác phẩmĐại Nam thực lục

Ông có hai người con trai, người con trưởng là Cao Xuân Tảo (1892-1935) - từng làm tri huyện Yên Định và người con út là Cao Xuân Huy (1900-1983) - Giáo sư triết học phương Đông. Con của Cao Xuân Huy và cháu gọi ông bằng ông nội là Cao Xuân Hạo cũng là một dịch giả, nhà ngôn ngữ học nổi tiếng của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Và con của Cao Xuân Tảo là Cao Xuân Vỹ từng là thủ lãnh phong trào thanh niên dưới chế độ Việt Nam Cộng hòa.

Tiểu sử sửa

 
Cao Xuân Tiếu, giám khảo cuộc khoa bảng Nam Định, 1897

Cha Cao Xuân Tiếu là Cao Xuân Dục (1843 - 1923), một quan đại thần triều Nguyễn.

Cao Xuân Tiếu đỗ cử nhân năm Tân Mão 1891, đứng thứ nhì trường Nghệ An, và đến năm Ất Mùi 1895, triều Thành Thái đỗ phó bảng. Ông làm quan nhà Nguyễn lần lượt trải qua các chức án sát Quảng Nam, bố chính Bình Định, Hà Tĩnh, làm chủ khảo khoa thi hương trường Thanh Hóa, tham tri bộ Lễ, bộ Hộ, dần thăng đến chức thượng thư, hiệp biện đại học sĩ kiêm tổng tài Quốc sử quán.

Sau khi về hưu, ông làm chủ tịch hội đồng quản trị Nông tín ngân hàng miền Bắc-Trung Kỳ.

Cao Xuân Tiếu mất vào năm Kỷ Mão 1939, hưởng thọ 74 tuổi.

Chú thích sửa