Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tuân Úc (Tam Quốc)”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 29:
 
=== Trấn giữ Hứa Xương ===
Triều đình Tràng An rối loạn, hai quyền thần [[Lý Thôi]][[Quách Dĩ]] (thủ hạ cũ của [[Đổng Trác]]) trở mặt đánh nhau. [[Hán Hiến Đế]] đi thoát khỏi [[Tràng An]] sang phía đông, trở lại Lạc Dương. Tuân Úc và [[Trình Dục]] khuyên Tào Tháo nên nghênh đón thiên tử để giúp nhà Hán, hiệu triệu thiên hạ, như vậy sẽ có chính nghĩa để đánh dẹp chư hầu. Ông đặc biệt đề cao chữ “nghĩa” để thu phục lòng người trong thời loạn lạc. [[Tào Tháo]] nghe theo kế, bèn mang quân đón rước Hán Hiến Đế, sau đó vì Lạc Dương đã đổ nát nên đưa vua về Hứa Xương.
 
Tào Tháo đặt triều đình [[Hán Hiến Đế]] tại Hứa Xương, tự phong mình làm Tư không, còn Tuân Úc làm thượng thư lệnh cai quản việc hành chính trong triều đình.
 
Tào Tháo phải mang quân đi chinh chiến với các chư hầu [[Trương Tú]], [[Lã Bố]], [[Lưu Bị]], [[Viên Thuật]], [[Viên Thiệu]] cùng các võ tướng và các mưu sĩ như [[Quách Gia]], [[Trình Dục]]. Tuân Úc luôn là người ở lại trấn thủ Hứa Xương, thu xếp việc hậu phương. Khi tình hình mặt trận căng thẳng không thể quyết định được, Tào Tháo lại viết thư hỏi ông, và Tuân Úc luôn có quyết sách bày cho Tào Tháo giải quyết<ref>Dịch Trung Thiên, sách đã dẫn, tập 2, tr 45</ref>.
 
Thế lực của Viên Thiệu ở Hà Bắc rất lớn, trở thành địch thủ lớn nhất của Tào Tháo. Nhưng Tuân Úc đã phân tích với Tào Tháo, vạch rõ 10 nhược điểm của Viên Thiệu và 10 ưu điểm của Tào Tháo; từ đó ông khẳng định Tào Tháo sẽ thắng Viên Thiệu trong cuộc đối đầu giữa hai bên<ref>Dịch Trung Thiên, sách đã dẫn, tập 1, tr 183-184</ref>.
 
Năm [[200]], [[trận Quan Độ|chiến sự ở Quan Độ]] giữa Viên Thiệu và Tào Tháo diễn ra ác liệt. Hai bên cầm cự lâu ngày không phân thắng bại, mà quân Tào ở thế yếu hơn. Tào Tháo sắp hết lương, muốn rút lui về Hứa Xương, bèn viết thư về hỏi ý kiến Tuân Úc. Tuân Úc viết thư trả lời như sau<ref>Lê Đông Phương, Vương Tử Kim, sách đã dẫn, tr 389</ref>:
:''Quân hai bên giữ nhau lâu ngày, đều đã mệt mỏi. Nay là lúc cần dùng mưu kế, ngàn vạn lần không nên nghĩ tới chuyện rút lui, một khi rút lui thì không thể nào giữ được nữa. Binh lực của Viên Thiệu tuy mạnh, nhưng hiện tại ông ta bị ngài giữ chân ở Quan Độ, nếu ngài buông tha ông ta thì hậu quả thế nào thực không dám nghĩ tới. Ngày xưa Hán Cao Tổ và Hạng Vũ giữ nhau ở Hồng Câu, hai bên đều muốn mà không dám rút lui chính vì lẽ đó”.''
 
Tào Tháo tiếp thu ý kiến của Tuân Úc, cố sức phòng thủ chờ biến cố. Quả nhiên sau đó mưu sĩ của Viên Thiệu là [[Hứa Du]] sang đầu hàng và hiến kế cho Tào Tháo cướp lương của Viên Thiệu ở Ô Sào, khiến quân Viên Thiệu tan vỡ.
 
Trận thắng Quan Độ giúp thay đổi cục diện tranh hùng, họ Viên từ đó suy yếu. Tào Tháo từng bước tiến lên phía bắc chinh phục họ Viên, cuối cùng năm [[207]] tiêu diệt hoàn toàn các con của Viên Thiệu. Trong thời gian đó Tuân Úc giữ vững Hứa Xương không xảy ra biến cố.
 
Không những thế, Tuân Úc còn tiến cử nhiều nhân tài phục vụ cho Tào Tháo như [[Trần Quần]], [[Tư Mã Ý]], [[Chung Do]]. Ông làm việc nghiêm túc, được đánh giá là người có đức hạnh đầy đủ, chăm lo chính đạo, không chú ý vẻ bên ngoài, khiêm nhường tôn trọng kẻ sĩ<ref>Dịch Trung Thiên, sách đã dẫn, tập 2, tr 52</ref>.
 
=== Mâu thuẫn với Tào Tháo ===