Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tống Phúc Thiêm”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Trang mới
 
→‎Sự nghiệp: Ánh; bỏ mấy chữ "ko hiểu sao"
Dòng 17:
Năm [[Canh Tí]] ([[1780]]), chúa Nguyễn (Nguyễn Phúc Ánh) xưng vương, Tống Phúc Thiêm được phong Tả chưởng cơ, tước Quận công, coi sóc bộ Hình và bộ Hộ kiêm quản Tàu vụ<ref>Cơ quan quản lý các thương thuyền.</ref> và các đạo thủy binh.
 
Năm sau, [[Tân Sửu]] ([[1781]]), thấy tướng cai quản đạo quân Đông Sơn là [[Đỗ Thành Nhân]] cậy tài, cậy công, lộng quyền; ông và Huỳnh Thiên Lộc tâu kín với chúa [[Nguyễn Ánh]] xin giết đi. Chúa Nguyễn Ánh cho là phải, bèn giả vờ bệnh, rồi cho triệu Đỗ Thanh Nhân vào bàn việc, nhân đó, sai võ sĩ bắt và giết vào tháng 3 cùng năm.
 
Đỗ Thành Nhân bị giết, các thuộc tướng của Thành Nhân đều rất căm hận, rút hết binh Đông Sơn đi, dù chúa Nguyễn cho người chiêu dụ cũng không đến.
Dòng 31:
Tại đấy, Võ Nhàn và Đỗ Bảng, thay mặt toàn thể thuộc hạ của Đỗ Thành Nhân, đã giết chết ông <ref>Sau đó, binh Đông Sơn cũng bắt giết luôn Huỳnh Thiên Lộc.</ref> vì tội gièm pha khiến chủ tướng của họ bị mưu hại.
Nghe tin Tống Phúc Thiêm bị giết, chúa Nguyễn Ánh than rằng:
:''Phước Thiêm là bậc trung thần, không chết vì quân địch mà lại chết bởi tay kẻ thù. Mệnh trời như vậy chăng?...''<ref> Ngô Giáp Đậu, ''Hoàng Việt hưng long chí'', Nxb Văn học, tr. 94.</ref>
 
Tống Phúc Thiêm mất, vợ là Nguyễn thị mới sinh một trai tên Thạc được ba ngày, phải bồng con chạy trốn về [[An Giang]]. Sau, vua Gia Long (tức Nguyễn Phúc Ánh), có xuống chiếu thu dụng con cháu công thần. Khi ấy Thạc mới ngoài 20 tuổi và đang sống với mẹ. Nhưng Thạc ở ẩn luôn không muốn triều đình biết đến...
Nhưng không hiểu sao, Thạc ở ẩn luôn không muốn triều đình biết đến...
 
==Chú thích==