Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phó Hoằng Chi”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
'''Phó Hoằng Chi''' ([[377]]-[[418]]) là tướng thời [[Đông Tấn]] trong [[lịch sử Trung Quốc]]. Ông tham gia vào cuộc nội chiến nhà Đông Tấn và cuộc chiến với các nước Ngũ Hồ phương Bắc.
 
==Chống Hoàn Huyền==
Dòng 19:
Vua nước [[Hạ (thập lục quốc)|Hạ]] là [[Hách Liên Bột Bột]] mang quân tấn công Tràng An. Giữa lúc đó nội bộ quân Đông Tấn luôn xung khắc và đánh giết lẫn nhau: Thẩm Điền Tử giết [[Vương Trấn Ác]], Vương Tu giết Điền Tử, làm cho lực lượng suy yếu. Hách Liên Bột Bột dẫn quân chiếm được Hàm Dương và ngày đêm vây đánh Tràng An. Các huyện Quan Trung đều đầu hàng quân Hạ.
 
Đầu năm 418, quân Hạ kéo đến giáp đánh. Phó Hoằng Chi ra quân đại phá quân Hạ dưới quyền chỉ huy của Từ Sư Cao, Phật Phật và thái tử Hách Liên Hoàn ở Trì Dương và bến Quả Phụ<ref name="TKV286">Thẩm Khởi Vĩ, sách đã dẫn, tr 286</ref>.
 
Tuy nhiên lực lượng chênh lệch, quân Tấn không chống nổi quân Hạ. Lưu Dụ ở Bành Thành lệnh cho Nghĩa Chân rút về Bành Thành. Tháng 11 năm 418, Bột Bột biết tin quân Tấn rút lui liền mang 3 vạn quân truy kích, nhanh chóng đuổi kịp. Phó Hoằng Chi thúc quân ác chiến với Phật Phật nhưng cuối cùng bị thất bại. Phó Hoằng Chi cùng các tướng [[Mao Tu Chi]], Phù Ân đi đoạn hậu đều không chống nổi quân Hạ và bị bắt sống<ref>Thẩm Khởi Vĩ, sách đã dẫn, tr 286<name="TKV286"/ref>. Lưu Nghĩa Chân bỏ chạy trước và nhân trời tối nên thoát được. Quân Đông Tấn tan tác và mất [[Tràng An]].
 
Phó Hoằng Chi chửi mắng quân Hạ nên bị Phật Phật giết chết. Năm đó ông 42 tuổi.