Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lưu Cứ”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎Binh bại thân vong: replaced: chôn cùng → chôn cùng using AWB
Dòng 43:
Lưu Cứ chạy về phía đông vào một nhà nghèo ở Hồ Huyện, lánh nạn ở đó. Tuy nhiên chủ hộ ở đó lại thiếu hiểu biết, đối xử với Lưu Cứ theo nghi lễ thái tử nên việc này mau chóng bị phát giác. Lưu Cứ sợ hãi bèn tự sát. Toàn bộ gia đình và con cái của ông đều bị hại, chỉ còn một người cháu nội là Lưu Bệnh Dĩ (tức [[Hán Tuyên Đế]] về sau) còn sống sót, còn vị chủ hộ tốt bụng dung dưỡng ông cũng bị hại.
 
Về sau, Hán Vũ Đế phát hiện ra việc làm loạn của Lưu Cứ là do bị bức ép chứ không phải cố ý, những chuyện yểm bùa phần nhiều do Giang Sung bày đặt ra, nên bắt giết cả nhà [[Giang Sung]]. Vì thương nhớ thái tử, Hán Vũ Đế cho xây cung Tử Tư (nhớ con) ở Hồ Huyện. Còn gia đình của chủ hộ dung dưỡng ông cũng được đối xử trọng đãi. Vệ hoàng hậu và Sử Lương Đệ được đưa về an táng ở phía nam Trường An<ref name="zh.wikipedia.org"/>, còn Lưu Tiến và vợ là Vương phu nhân được an táng ở Quảng Minh, hai hoàng tôn còn lại được [[chôn cất|chôn]] cùng với Lưu Cứ.
 
Về sau người cháu nội của Lưu Cứ là Lưu Bệnh Dĩ được lập làm vua ([[Hán Tuyên Đế]]). Tuyên Đế cho cải táng Lưu Cứ, đặt thụy hiệu cho ông là Lệ, do đó người đời thường gọi ông là Lệ Thái tử, còn Sử Lương Đệ được truy tôn là Lệ phu nhân. Tám năm sau, Tuyên Đế truy tôn cho ông tước hiệu hoàng đế, thụy là Hoàng Khảo, thăng Lệ phu nhân là Lệ hậu.