Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trương Tế”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 7:
 
== Tiến đánh Tràng An ==
Các cánh quân chư hầu chống [[Đổng Trác]] giải tán và quay sang đánh lẫn nhau. Năm [[192]], Đổng Trác bị [[Vương Doãn]][[Lã Bố]] giết chết.
 
Để báo thù cho Đổng Trác, Ngưu Phụ sai Trương Tế cùng [[Lý Thôi]][[Quách Dĩ]] mang quân sát hại vài trăm người Tinh châu - đồng hương với Vương Doãn và Lã Bố - ở trong vùng đất mình cai quản; sau đó mang quân chém giết dân thường ở Trung Mâu, Dĩnh Xuyên, Trần Lưu<ref>Lê Đông Phương, Vương Tử Kim, sách đã dẫn, tr 360</ref>.
 
Vương Doãn sai Lã Bố đi đánh dẹp Ngưu Phụ nhưng Lã Bố thua trận chạy về Tràng An. Ngưu Phụ thắng trận nhưng bị thủ hạ là Hồ Diệc Nhi giết chết, mang đầu đến Tràng An nộp cho Vương Doãn.
 
Lúc đó Trương Tế cùng Lý, Quách và không còn chủ tướng, vô cùng lo sợ, bèn dâng biểu về [[Tràng An]] xin đầu hàng, cầu khẩn [[Vương Doãn]] tha tội theo Đổng Trác. Vương Doãn không đồng ý xá tội cho 3 tướng.
 
Trương Tế, Lý Thôi, Quách Dĩ bèn định giải thể quân ngũ và trốn về Lương châu. Nhưng mưu sĩ [[Giả Hủ]] khuyên nên tập hợp lực lượng đánh vào Tràng An để báo thù cho Đổng Trác, nắm thiên tử ra lệnh cho thiên hạ; nếu việc không thành mới phải bỏ trốn. Ba tướng nghe theo, bèn cất quân Lương châu nổi dậy báo thù.
 
Vương Doãn sai tướng cũ của Đổng Trác là [[Từ Vinh]] mang quân ra địch. Quân Lương châu nghe tin không được triều đình tha tội, liều chết xung trận, giết chết Từ Vinh. Vương Doãn phái tiếp một tướng khác của Đổng Trác là [[Hồ Chẩn]] ra trận đánh Lý Thôi. Hồ Chẩn bèn mang quân đầu hàng Lý Thôi quay về đánh kinh thành. Ít lâu sau, quân Trương Tế được một bộ tướng của Đổng Trác là Phàn Trù tập hợp, dần dần được hơn 10 vạn, rầm rộ tấn công Tràng An.
 
Quân Lương châu bao vây [[Tràng An]], [[Lã Bố]] chống cự không giữ nổi. Quân Lương châu tràn vào thành. Lã Bố phải thành bỏ chạy, [[Vương Doãn]] bị giết chết cùng mấy chục gia quyến.
 
== Trong chiến loạn ==