Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Càn Long”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Dòng 53:
'''Thanh Cao Tông''' ([[chữ Hán]]: 清高宗, [[25 tháng 9]] năm [[1711]] – [[7 tháng 2]] năm [[1799]]), Mãn hiệu '''Abkai Wehiyehe Huwangdi''', Hãn hiệu Mông Cổ '''Tengerig Tetgech Khan''' (腾格里特古格奇汗; Đằng Cách Lý Đặc Cổ Cách Kỳ hãn), [[Tây Tạng]] tôn vị '''Văn Thù Hoàng đế''' (文殊皇帝), là [[Hoàng đế]] thứ sáu của [[Nhà Thanh]], và là Hoàng đế Mãn Thanh thứ tư sau khi [[Chiến tranh Minh-Thanh|nhập quan]]. Trong thời gian trị vì của mình, ông chỉ dùng [[niên hiệu]] '''Càn Long''' (乾隆), nên còn gọi là '''Càn Long Đế''' (乾隆帝).
 
Là vị Hoàng đế có tuổi thọ lớn nhất trong [[lịch sử Trung Quốc]], thời kỳ trị vì của Càn Long Hoàng đế kéo dài hơn 60 năm; từ [[11 tháng 10]] năm [[1736]] đến [[1 tháng 9]] năm [[1795]]; và là thời cực thịnh về [[kinh tế]] cũng như [[quân sự]] của Đại Thanh. Vào thời này, lãnh thổ nhà Thanh kéo dài đến Châu thổ [[sông Ili|sông Y Lê]] và [[Tân Cương]], lãnh thổ [[Trung Quốc]] mở rộng đến tối đa: khoảng 14.000.000 km², so với 9.600.000 km² hiện tại.
 
Ông học theo cách thức cai trị của ông nội mình là [[Thanh Thánh Tổ]] Khang Hi, người mà ông rất ngưỡng mộ. Khi còn trẻ, Càn Long đã khiến Khang Hi ngạc nhiên về rất nhiều lĩnh vực, nhất là về văn học nghệ thuật. Khang Hi đã cho rằng Càn Long có thể sẽ xứng đáng trở thành hoàng đế kế vị sau [[Ung Chính]]. Lúc lên ngôi, Càn Long có mở một số cuộc viễn chinh với kết quả lẫn lộn, ông cũng thu nạp nhiều phi tần, tuần du các nơi, kết nạp lộng thần [[tham nhũng]] là [[Hòa Thân]].