Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lưu Cứ”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 93:
Sang năm Chinh Hòa thứ 3 ([[90 TCN]]), Hán Vũ Đế phát hiện thêm manh mối về Vụ án Vu cổ, chứng thực Thái tử khởi binh là do cùng quẫn bí bách, không như đám người [[Tô Văn]] cùng [[Lý Quảng Lợi]] tố giác. Lúc này, người trông coi lăng miếu của Hán Cao Tổ tên là [[Điền Thiên Thu]] dâng tấu giải oan cho Thái tử:「''"Làm con mà tự tiện điều động quân lính của cha, tội này ứng chịu quất roi. Con của Thiên tử bị kẻ khác ngộ sát, là tội gì! Có một ông lão đầu bạc báo mộng cho thần, khuyên thần dâng sớ"''」. Vì thế Hán Vũ Đế bỗng nhiên tỉnh ngộ, triệu kiến Điền Thiên Thu, nói:「''"Chuyện giữa cha con ta, người khác khó có thể nói xen vào, chỉ có ngươi biết huyền cơ. Đây là Cao Tổ Hoàng đế hiện linh phái ngài tới chỉ giáo ta, ngài hẳn nên đảm nhiệm làm Phụ tá Đại thần cho ta!"''」. Điền Thiên Thu được bái làm [[Đại hồng lư]]<ref>《汉书 武五子传》载:久之,巫蛊事多不信。上知太子惶恐无他意,而车千秋复讼太子冤</ref><ref>《汉书·公孙刘田王杨蔡陈郑传》载:千秋为高寝郎。会卫太子为江充所谮败,久之,千秋上急变讼太子冤,曰:“子弄父兵,罪当答;天子之子过误杀人,当何罢哉!臣尝梦见一白头翁教臣言。”是时,上颇知太子惶恐无他意,乃大感寤,召见千秋。至前,千秋长八尺余,体貌甚丽,武帝见而说之,谓曰:“父子之间,人所难言也,公独明其不然。此高庙神灵使公教我,公当遂为吾辅佐。”立拜千秋为大鸿胪。</ref><ref>《汉书·公孙刘田王杨蔡陈郑传》载:数月,遂代刘屈氂为丞相,封富民侯。千秋无他材能术学,又无伐阅功劳,特以一言寤意,旬月取宰相封侯,世未尝有也。</ref>.
 
Hán Vũ Đế nhâm mệnh Điền Thiên Thu làm Đại hồng lư thì liền phái Thiên Thu điều tra Vu án Vu cổ trước kia. Giang Sung đã chết, Hán Vũ Đế khôi phục lại lệnh cấm [[tru di]] toàn tộc đã bị [[Hán Văn Đế]] Lưu hằngHằng giải trừ<ref>《汉书 文帝纪》载:尽除收帑相坐律令。</ref>, đem toàn bộ 3 nhà Giang Sung đều chém đầu. Lại phỏng Thái tử thiêu chết Hồ Vu sư, đem thiêu chết [[Tô Văn]] ở trên cầu Hoàng Kiều. Công lao bình định Thái tử là [[Mãng Thông]], bị đem xử tử; đem những kẻ từng dùng binh khí áp chế Thái tử ở căn nhà bên suối đều bị điều đi phía Bắc, sau cũng cho chém chết toàn tộc. Những người vì vây bắt Thái tử mà được phong Hầu gồm Đỗ hầu [[Thương Khâu Thành]], Đề hầu [[Trương Phú Xương]] cùng Hàn hầu [[Lý Thọ (Tây Hán)|Lý Thọ]] đều phân biệt bị bức tự sát, bị kẻ cướp giết và bị Hán Vũ Đế xử tử. Kẻ vu hãm Thái tử là Lý Quảng Lợi cùng Lưu Khuất Li đều bị diệt tộc<ref>《汉书 公孙刘田王杨蔡陈郑传》载:其明年,贰师将军李广利将兵出击匈奴,丞相为祖道,送至渭桥,与广利辞决。广利曰:“愿君侯早请昌邑王为太子。如立为帝,君侯长何忧乎?”屈氂许诺。昌邑王者,贰师将军女弟李夫人子也。贰师女为屈氂子妻,故共欲立焉。是时,治巫蛊狱急,内者令郭穰告丞相夫人以丞相数有谴,使巫祠社,祝诅主上,有恶言,及与贰师共祷祠,欲令昌邑王为帝。有司奏请案验,罪至大逆不道。有诏载屈氂厨车以徇,要斩东市,妻子枭首华阳街。贰师将军妻子亦收。贰师闻之,降匈奴,宗族遂灭。</ref><ref>《汉书·景武昭宣元成功臣年表》:“秺侯商丘成,以大鸿胪击卫太子,力战,亡它意,侯,二千一百二十户。延和二年七月癸巳封,四年,后二年,坐为詹事侍祠孝文庙,醉歌堂下曰「出居,安能郁郁」,大不敬,自杀。”</ref><ref>《汉书·景武昭宣元成功臣年表》:“题侯张富昌,以山阳卒与李寿共得卫太子,侯,八百五十八户。九月封,四年,后二年四月甲戌,为人所贼杀。”</ref><ref>《汉书·景武昭宣元成功臣年表》:“邗侯李寿,以新安令史得卫太子,侯,一百五十户。九月封,三年,坐为卫尉居守,擅出长安界,送海西侯至高桥,又使吏谋杀方士,不道,诛。”</ref><ref>《资治通鉴·卷二十二》:“初,侍中仆射马何罗与江充相善。及卫太子起兵,何罗弟通以力战封重合侯。后上夷灭宗族、党与,何罗兄弟惧及,遂谋为逆。侍中驸马都尉金日视其志意有非常,心疑之,阴独察其动静,与俱上下。何罗亦觉日意,以故久不得发。是时上行幸林光宫,日小疾臣卧庐,何罗与通及小弟安成矫制夜出,共杀使者,发兵。明旦,上未起,何罗无何从外入。日奏厕,心动,立入,坐内户下。须臾,何罗袖白刃从东厢上,见日,色变;走趋卧内,欲入,行触宝瑟,僵。日得抱何罗,因传曰:“马何罗反!”上惊起。左右拔刃欲格之,上恐并中日,止勿格。日投何罗殿下,得禽之。穷治缚,皆伏辜。”</ref>.
 
Hán Vũ Đế lúc tuổi già nhớ đến Lưu Cứ, cho sửa cung điện gọi là '''Tư Tử cung''' (思子宮; có nghĩa là ''"Cung nhớ con"''), sau lại cho xây ở huyện Hồ một Vong đài tên '''Vọng Tư''' (望思), lấy ý nghĩa gợi về thương nhớ. Người trong thiên hạ nghe nói chuyện này cũng đều bi thương cho Thái tử<ref>《汉书注》载:言己望而思之,庶太子之魂来归也。</ref><ref>《汉书·武五子传》:“上怜太子无辜,乃作思子宫,为归来望思之台于湖。天下闻而悲之。”</ref>.